CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 148

Đàn ngỗng bay qua, bay lại hai ba lần trên thành phố, để cho Tí Hon có

thể nhìn thỏa thích mọi thứ, rồi cuối cùng hạ xuống và thu xếp để trú đêm
trên những phiến đá lát phủ kín cỏ của một ngôi nhà thờ hoang phế.

Ngỗng đã ngủ cả rồi, mà Tí Hon cứ còn nhìn mãi, qua các mái vòm đổ

nát, nền trời màu hồng nhạt của buổi chiều hôm. Cuối cùng, chú tự nhủ là
không nên sầu khổ vì đã không thể cứu được thành phố chìm dưới biển kia
nữa.

Không, chú sẽ không sầu khổ nữa, bởi vì chú đã trông thấy thành phố này

đây. Nếu thành phố kia mà không bị biển vùi lại lần nữa, thì có lẽ cuối cùng
nó cũng phải suy tàn đi như thành phố này. Chắc rằng nó sẽ không thể
chống lại thời gian và sự tàn phá. Chẳng bao lâu rồi cả nó nữa, nó cũng sẽ
phơi bày ra những nhà thờ không mái và những nhà ở không trang hoàng và
những phố xá trống rỗng, không sinh khí. Thà rằng nó cứ ở dưới vực thảm
bí ẩn với tất cả vẻ huy hoàng nguyên vẹn, còn hơn.

Rất nhiều kẻ trong đám người trẻ tuổi đều nghĩ như Nils. Nhưng mà khi

người ta về già, và đã quen vui lòng với cảnh đạm bạc thì người ta thích cái
thành phố Visby [8] còn tồn tại hơn một thành phố Vineta xinh đẹp ở dưới
đáy biển.

Chú thích:

[1] Theo một truyền thuyết rất cổ của người Thụy Điển thì đêm hôm

trước lễ Phục sinh hàng năm, tất cả các mụ phù thủy khắp nước đều đến
khai hội ở Blâkulla.

[2] Cỏ thuộc họ hòa thảo giống như lúa mì, mọc ở các cồn cát và giữ

không cho cát bay.

[3] Sứ đồ là mười hai đồ đệ mà chúa Giê-su Co Đốc phái đi truyềnkinh

Phúc âm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.