CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 167

Cành tường vi dại rơi ngay trước mặt Nils, chú liền vớ lấy ăn cho đỡ đói.

- Thủ lĩnh nghĩ gì thế, Cuồng Phong à? Hôm nay thủ lĩnh im tiếng thế,

một con nói.

- Ta nghĩ đến một con gà mái trước kia ở vùng này. Nó yêu quý mụ chủ

nó lắm, và để làm vui lòng chủ, nó đẻ một ổ trứng, đem giấu dưới sàn kho
thóc. Dĩ nhiên mụ chủ ngạc nhiên vì thấy vắng nó. Mụ đi tìm, nhưng chẳng
thấy đâu. Này, Dài mỏ, mày có thể đoán được là ai đã tìm ra nó, con gà mái
và ổ trứng không?

- Tôi nghĩ là đoán được, Cuồng Phong à. Vả lại đến lượt tôi, tôi cũng có

một chuyện tương tự để kể cho các vị nghe. Các vị có nhớ con mèo cái to
đen trong nhà mục sư ở Hinneryds không? Nó không bằng lòng bọn chủ
của nó, cứ lần nào nó đẻ cũng đem những con mới ra đời của nó dìm cho
chết đuối. Một lần, nó giấu được con, ngay trong một đống cỏ khô ở giữa
đồng. Nó rất mê đàn con nhỏ ấy như ăn phải bùa, nhưng mà tôi nghĩ là tôi
còn sung sướng vì chúng nó hơn con mèo mẹ nhiều.

Cả lũ quạ, con nào cũng có những chuyện để kể lại cho nhau nghe.

Chúng kích động nhau và cả bọn cùng nói một lúc.

"Ăn cắp trứng và bắt mèo con thì có gì đáng để khoe khoang. Làm thế

chẳng tài gì - một con nói. Tôi ấy à, đã có lần tôi săn một con thỏ con, đã to
gần bằng con thỏ lớn. Tôi rượt nó hết bụi này sang bụi khác..."

Một con quạ khác ngắt lời:

"Làm cho những gà mái và những mèo cái phát điên lên thì cũng thú,

nhưng quạ mà có thể làm cho một con người phải lo lắng mới đáng phục
hơn. Tôi đã có lần đánh cắp một cái thìa bằng bạc..."

Tức giận, Nils bỗng ngắt lời chúng. Chú nghe đủ lắm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.