CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 219

Djulư xưa nay có cái gì xảy ra quái lạ không.

"Có xảy ra cái gì chứ, chắc chắn như vậy", bà lão nói.

Và tức thì, ai cũng nằn nì xin được biết là người đời đã kể lại gì về trang

viên của chính họ.

Theo truyện xưa thì ngày trước có một tòa lâu đài cổ ở phía bắc Stora

Djulư, trên một ngọn đồi mà nay chỉ có độc cây rừng. Phía trước lâu đài trải
ra một khu vườn xinh đẹp. Nhưng mà, một ngày kia, một người đàn ông mà
người ta gọi là tôn ông Karl, thời ấy làm chúa cả xứ Sưrmland, vừa du lịch
trở về lâu đài. Sau khi ăn uống xong, ông ta ra vườn, và đứng hồi lâu mải
ngắm cái hồ của ấp Stora Djulư có những bờ bãi rất đẹp. Nhưng trong khi
vui sướng trước cảnh đẹp này, và nghĩ rằng chẳng xứ nào trên thế gian mà
có thể đẹp hơn Sưrmland được, thì chợt nghe ai đó thở dài một tiếng não
nuột ở sau lưng. Quay lại, ông ta trông thấy một người làm công nhật già,
đang gập mình trên một cái mai đào đất.

- Có phải lão thở dài đấy không? Tôn ông Karl hỏi. Tại sao lão thở dài?

- Có sao tôi mới thở dài, tôi phải làm lụng ở đây hết ngày này sang ngày

khác - người công nhật trả lời.

Tôn ông Karl có tính dễ tức giận. Ông không thích nghe tôi tớ than phiền.

- Lão không còn duyên do nào khác nữa để than phiền à? Ông ta quát to.

Ta quả quyết với lão rằng ta sẽ rất thích thú được đào đất xứ Sưrmland này
suốt cả đời ta.

- Mong rằng các hạ cầu được ước thấy! Người công nhật đáp lại.

Sau việc ấy, trong xứ người ta cho rằng tôn ông Karl nằm dưới mồ mà

chẳng được yên nghỉ chút nào, và đêm đêm lại trở về Stora Djulư để cầm
mai đào đất trong khu vườn xinh đẹp của ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.