CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 221

- Tối nay thế là đủ, bà nói giọng khác hẳn.

Các người khác đều muốn nghe thêm, nhưng người con dâu thấy mẹ

chồng tái mặt và hai tay run lẩy bẩy, liền nói:

- Thôi! Thôi! Mẹ mệt rồi. Mẹ phải đi nằm.

Lát sau, Nils trở vào rừng với đàn ngỗng. Chú nhai một củ cà rốt nhặt

được trước hầm nhà và nghĩ rằng mình đã được một bữa ăn tối tuyệt vời.
Chú lại thích thú được ở lại giờ lâu trong chiếc nhà nhỏ ấm áp. Chú nghĩ:
"Chỉ cần tìm được một chỗ trú thoải mái cho đêm nay thôi".

Bỗng chú chợt nghĩ rằng cách tốt nhất là lên nằm trên một cây bách um

tùm mọc ở bên đường cái. Chú leo lên cây, lấy những cành con đan lại
thành một thứ giưòng. Chú nằm đó một lát, nghĩ đến câu chuyện được nghe
kể trong chiếc nhà nhỏ, và nhất là chuyện về tôn ông Karl, mà người ta nói
là vẫn hiện về trong khu vườn Djulư. Đến đấy thì chú ngủ thiếp đi.

Chắc là chú đã ngủ thẳng đến sáng hôm sau, nếu không bị tiếng kèn kẹt

của chiếc cổng sắt mở ra, có thể nói là ở ngay dưới chân, đánh thức dậy.
Tức thì Nils dụi mắt và nhìn quanh.

Ngay bên cạnh dựng lên một bức tường cao ngang đầu người, phía sau

thấy có cây cối mà cành nhánh oằn xuống dưới sức nặng của trái cây. Thoạt
tiên Nils cho là việc này khá lạ lùng. Trước khi chú ngủ, ở đây chẳng có cái
cây ăn quả nào cả. Nhưng mà rất nhanh, chú nhớ lại, và chú đoán ra ngay
khu vườn chú trông thấy kia là vườn nào.

Điều lạ nhất có lẽ là chú chẳng thấy sợ chút nào, mà trái lại, thấy muốn đi

vào trong vườn không cưỡng lại được. Nơi chú nằm trên cây bách vừa tối
vừa lạnh, nhưng khu vườn thì sáng sủa, và Nils tưởng trông thấy những trái
cây và những hoa hồng rực rỡ dưới ánh mặt trời. Như chú, đã lang thang
bao nhiêu ngày dưới cái rét và trời mưa, mà được hưởng một chút nắng ấm
mùa hè thì thích thú biết mấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.