CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 263

than thực sự. Khắp chung quanh, mặt đất đều đen, và những con đường
cũng đen, chạy tỏa ra khắp mọi hướng.

Từ ngôi nhà vang lên những tiếng ồn ào không thể tả được. Toàn là

những tiếng gầm và tiếng rít. Có thể nói là ai đó đang cố tự vệ, chống lại
một con ác thú vừa khạc vừa rít, bằng cách nện cho nó những đòn tuyệt
vọng. Nhưng mà lạ thay, chẳng một ai ngạc nhiên về việc đang xảy ra cả.

Xa một tí nữa, nhà ở của công nhân quây quần dưới những cây xanh. Và,

xa nữa, là một tòa lâu đài lớn màu trắng. Trẻ con chơi đùa yên tĩnh trên tam
cấp các nhà công nhân, những người dạo chơi, bình tĩnh đi lại trên các con
đường của khu vườn.

Chú bé nghiêng mình xuống phía mặt đất, kêu lên:

- Đây là cái nơi nào mà chẳng một ai để ý đến những kẻ đang giết nhau

trong ngôi nhà kia cả thế?

- Ái! Ái! Xem kìa một kẻ hiểu biết công việc. Chẳng ai giết ai trong ngôi

nhà kia cả. Đó là sắt nổ lốp bốp và rít kèn kẹt vì búa đập. Một con chim
chìa vôi trả lời và cười như nắc nẻ.

Đàn ngỗng đã bay qua nhà máy thép và Nils, ngồi rất thẳng, chẳng quan

tâm gì đến phong cảnh, thì bỗng nghe tiếng chuông và thấy bên dưới một
cái trại mà chú chưa hề bao giờ trông thấy có trại nào to bằng; một ngôi nhà
đỏ một tầng, nhưng vây quanh là vô số những nhà phụ rộng rãi và kiên cố.
Nils biết đại khái số nhà phụ cần thiết cho một cái trại là bao nhiêu, nhưng
mà ở đây, số ấy gấp đôi, thậm chí gấp ba con số thường thấy. Chưa bao giờ
chú nghĩ là một cái trại lại có thể có đến một số công trình xây dựng nhiều
đến thế được, và chú không tài nào mà tưởng tượng ra nổi cái gì có thể chứa
trong các ngôi nhà kia, vì chung quanh trại chỉ thưa thớt rất hiếm đồng
ruộng. Chú cũng có nhìn thấy rõ vài ba miếng đất khai hoang nhỏ tí ở giữa
rừng, nhưng những miếng đất ấy hoặc quá nhỏ để có thể thực sự cho là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.