CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 270

thể không rùng mình.

- Có mùi người đâu đây! Bố gấu nói khi vừa đến gần các gấu con, và gầm

gừ những tiếng khủng khiếp.

- Làm sao mà trong óc bố nó lại có thể nảy ra một ý nghĩ ngốc đến thế

được? Mẹ gấu cãi lại và cứ điềm nhiên ở yên chỗ. Chẳng phải là mình đã
đồng ý từ nay về sau không làm hại loài người nữa là gì? Nhưng nếu một kẻ
trong chúng nó mà dẫn xác đến đây, nơi chúng ta ở, các con với tôi ở, thì
bảo đảm với bố nó là xác nó chẳng còn lại gì đủ để cho bố nó có thể ngửi
thấy mùi đâu.

Bố gấu nằm xuống cạnh mẹ gấu, chẳng đôi co gì thêm nữa. Tuy vậy, câu

trả lời của vợ hình như không làm cho gấu thỏa mãn lắm, vì nó cứ hít hít và
ngửi ngửi không ngớt.

Mẹ gấu nói:

- Này, thôi đừng có làm những cái trò bằng mũi thế kia nữa! Bố nó cũng

phải hiểu tôi, đủ để tin rằng tôi chẳng để cho bất cứ một mối nguy hiểm nào
đe dọa hai đứa trẻ đâu nhá. Kể cho tôi nghe bố nó làm những gì có hơn
không. Tôi chẳng trông thấy mặt bố nó suốt cả tuần rồi đấy.

Tôi đi xem xét đất nước để tìm một chỗ ở mới. Trước tiên tôi sang tỉnh

Värmland, để hỏi thăm tình hình bà con mình ở Ekshärad, nhưng chỉ nhọc
công vô ích; cả họ mạc đã biến đâu mất sạch. Suốt cả miền rừng chẳng còn
lấy một hang gấu nào nữa.

- Tôi nghĩ là loài người muốn ở lại một mình trên mặt đất! Dù là bây giờ

ta không tấn công nhà cửa cũng không tấn công con người nữa, dù là bây
giờ ta chỉ ăn dâu, ăn kiến và ăn lá cây, ta cũng không được quyền sống
trong rừng nữa. Thật ra tôi không biết là chúng ta còn có thể đến trú ngụ ở
chốn nào thì người ta mới để cho mình sống yên ổn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.