CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 274

đời chẳng bị ai quấy phá. Lúc ban đầu bọn người chẳng hề làm phiền ta. Họ
đi đào núi để khai ít quặng, rồi họ dựng lên một lò sắt nhỏ và một cái lều
gần bên sông. Búa chỉ đập sắt có vài giờ một ngày, và cái bễ lò sắt chỉ làm
việc không quá vài tuần trăng. Ta đã có thể chịu đựng cái cảnh ấy lắm.

"Nhưng mấy năm vừa qua, từ khi họ chế ra cái máy làm tiếng ồn ấy và

cho chạy cả ngày lẫn đêm, thì ta chẳng thấy thích thú gì ở đây nữa.

"Lúc đầu, chỉ có chủ lò sắt với hai thợ rèn ở đây. Nay thì một đám đông

người lao xao, nhung nhúc khắp nơi. Chẳng ở chỗ nào là ta được yên thân,
không phải lo ngại gì. Ta đã tính đến việc dọn đi nơi khác, đúng thế, thì lại
nảy ra một ý".

Nils nghĩ xem ý của gấu có thể là thế nào, nhưng chưa kịp hỏi thì gấu đã

lại ngậm chú vào mồm và lại chạy đi, theo nước kiệu chậm.

Nils không thể trông thấy cái gì hết, nhưng nghe tiếng ầm ầm mỗi lúc

một to, chú hiểu là đã cùng kẻ đồng hành kia đến gần các lò cao. Chắc là bố
gấu biết rất rõ chỗ này, vì đã qua lại nhiều đêm tối, quan sát những gì xảy
ra, và tự hỏi là thỉnh thoảng có thể sẽ được chứng kiến một lúc nào ngừng
công việc chăng. Nó đã lấy chân sờ các bức tường, ước ao có đủ sức để
đánh một cái đổ nhào tất cả công trình xây dựng này.

Người ta không nhìn rõ con vật mấy trên mặt đất đen, và hơn nữa, nó nép

vào bóng các bức tường. Nó đi vào khoảng giữa các xưởng máy, chẳng sợ
gì cả, rồi leo lên một đống xỉ sắt. Đến đỉnh, nó đứng thẳng mình lên, đặt
Nils xuống chân rồi bảo:

Thử nhìn một tí những gì mày trông thấy trong ấy.

Trong nhà máy thép, người ta đang cho chạy nồi luyện. Bố gấu bắt Nils

phải ngắm cái cảnh ấy cho đến khi nồi hết hơi, và thép lóng lánh đỏ, chảy
vào hai cái thùng rộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.