CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 283

Chỉ đến lúc ấy đám trẻ con mới có thì giờ nhìn ra chung quanh. Kia một

ngọn lửa! Lại kia một ngọn lửa nữa! Người ta đốt một ngọn trên đồi đằng
kia, và một ngọn tận trên đỉnh núi! Tất cả đám trẻ đều mong rằng lửa của
mình to nhất và đẹp nhất; chúng cứ sợ lửa của mình không hơn được tất cả
các lửa khác, và đến phút cuối cùng vẫn chạy về nhà, khẩn khoản xin thêm
vài bó củi hay gỗ vụn nữa.

Khi lửa đã cháy to, người lớn và cả người già, đều đến xem lửa không

phải chỉ nhìn đẹp, mà còn tỏa nhiều hơi ấm trong buổi tối trời lạnh, và
người ta ngồi khắp chung quanh lửa, trên những tảng đá. Người ta ngồi đấy,
mắt nhìn vào lửa, cho đến khi một người nào đó có ý kiến pha một tí cà
phê, vì người ta có một ngọn lửa đẹp như thế. Và thường thì trong khi nước
pha cà phê đang sôi, một người nào đó kể một câu chuyện; xong là người
khác kể tiếp.

Người lớn nghĩ đến cà phê và truyện nhiều hơn, còn trẻ con thì chỉ nghĩ

đến việc làm cho ngọn lửa bốc lên thật cao và cháy thật lâu. Mùa xuân với
băng lở và tuyết tan, đến muộn như thế cơ mà! Đám trẻ muốn giúp sức mùa
xuân bằng ngọn lửa của mình. Nếu không, hình như xuân không tài nào làm
đâm chồi và nẩy lộc được.

Đàn ngỗng trời đã đổ xuống mặt băng của hồ Siljan để ngủ, và vì gió bắc

thổi dọc theo hồ, lạnh như băng, Nils đã chui ngay xuống dưới cánh con
ngỗng đực. Vừa mới thiu thiu ngủ, chú đã bị một tiếng súng nổ đánh thức
dậy. Từ dưới cánh ngỗng chú vội vàng chui ra và nhìn chung quanh rất lo
sợ.

Trên mặt băng tất cả đều yên lặng. Rình mãi nhưng vô hiệu, chú chẳng

trông thấy kẻ đi săn đâu cả. Nhưng phóng mắt nhìn lên các bờ hồ, chú sửng
sốt và tưởng đến một ảo cảnh quái dị như ở Vineta vậy.[2]

Chiều hôm ấy, đàn ngỗng đã bay qua bay lại nhiều lần trên hồ trước khi

đỗ xuống. Dọc đường bay, ngỗng đã chỉ cho chú những nhà thờ to lớn và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.