CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 347

Đại bàng vỗ cánh mấy cái, và họ nhìn thấy một cái nhà nhỏ ở bìa khu

rừng thưa. Nhà làm bằng những khúc gỗ thông đẽo qua loa. Không có cửa
sổ, mấy cành cây lung lay dùng làm cửa. Mới bằng cành và vỏ cây đã sập,
và Nils nhìn thấy qua các lỗ thủng những phiến đá to ghép làm bếp, và hai
cái ghế dài bằng gỗ.

Cái nhà này là một túp lều tồi tàn, ai mà có thể nhẫn nhục ở đấy được?

- Những thợ rừng đã ở đấy.

Lần nữa, Nils nhớ lại những thợ gặt ở quê mình, công việc xong là trở về

vui vẻ. Mẹ chú mời họ uống những thứ ngon nhất trong hầm rượu. Ở đây,
làm xong công việc nặng nhọc, người ta lại phải ngủ trên những ghế gỗ
cứng, trong một túp lều còn tệ hơn một nhà kho để lúa mới gặt. Và Nils tự
hỏi không biết là họ ăn gì. "Mình rất lo là họ không được hưởng những
ngày hội gặt hái".

Xa tí nữa, họ trông thấy một con đường thảm hại đi vào phía trong rừng.

Hẹp và dốc đứng, toàn uốn lượn, toàn những đoạn ngoằn nghèo, lởm chởm
đá và đầy những rãnh bánh xe do việc chuyên chở để lại. Ở nhiều chỗ,
những dòng khe chảy băng qua đường.

Đang bay trên con đường rừng ấy, đại bàng nghe Nils nói:

- Chẳng biết người ta có thể chở hàng gì trên một con đường như thế?

- Chính qua con đường đó người ta mang về mùa màng của rừng, đại

bàng đáp lại.

Lần nữa, Nils lại nhớ đến những ngày vui vẻ, khi mà người ta chở những

gì gặt hái được về nhà, với những chiếc xe thắng những con ngựa khoẻ
mạnh. Người đánh xe ngựa ngồi chễm chệ, chót vót trên đống lúa. Những
con ngựa linh lợi đi, điệu bộ như công múa; và đám trẻ con được người ta
cho leo lên trên các lượm lúa, tha hồ cười đùa, la hét, nửa phần khoái chí,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.