CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 358

Cái bà chủ trại đó thật đẹp: cao lớn, tóc vàng, khuôn mặt bóng mịn và

trung thực. Bà ta liền cười rất vui, rồi lấy một cái bánh trong liễn, dang
thẳng cánh tay giơ cao trên đầu, và nói to lên:

"Này, có thích thì lấy đi!"

Đại bàng không hiểu những lời ấy, nhưng nó đoán biết tức khắc dụng ý

của người đàn bà. Nhanh như chớp, nó sà xuống chiếc bánh, quắp lấy, rồi
vụt bay lên không.

Thấy đại bàng nắm lấy chiếc bánh, chú bé ứa nước mắt. Chú không khóc

vì mừng rằng thế là khỏi phải nhịn đói nhiều ngày nữa, mà bởi vì bà chủ
trại đã nhịn cái bánh, để dành cho con.

Ngồi trên cây tùng cao, chú nhớ lại hình ảnh người đàn bà đẹp như lúc

đang đứng thẳng giữa sân cái trại, cánh tay dang lên đưa cao cái bánh.

Bà ta biết rõ con chim to tướng kia là một con đại bàng chúa, một tên côn

đồ, mà người ta thường đón tiếp bằng những phát súng, và có thể là bà ta
cũng trông thấy cả con người bé nhỏ kỳ quái mà nó cõng trên lưng. Nhưng,
không nghĩ đến việc hai kẻ kia là cái gì, bà ta đã chia bánh với chúng, ngay
cái lúc biết rằng chúng đang đói.

"Nếu một ngày nào đó mình được trở lại làm người, mình sẽ đi tìm người

đàn bà đẹp đó, bên bờ con sông lớn, để cảm ơn bà ta đã có lòng tốt với
chúng mình".

Cháy rừng

Nils ăn chưa xong bữa thì ngửi thấy một mùi thoang thoảng từ phía bắc

lại. Chú liền quay sang phía ấy và thấy một cột khói mảnh, trắng như một
đám mây, đang bốc lên phía trên một trái núi hình yên ngựa. Ngọn khói đó
ở giữa những rừng thâm u, thật là một việc lạ. Có thể là ở chỗ đó có một
chiếc nhà gỗ miền núi, và những cô gái chăn bò đang đun cà phê buổi sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.