CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 438

Tháng Năm. Tiếc nhớ bạn, nó gục đầu xuống, như chẳng đụng đến cỏ ăn.
Nils kêu lên, và chẳng sợ sệt gì, chạy thẳng đến con bò.

- Chào Hoa Hồng Tháng Năm. Bố mẹ mình thế nào? Bọn ngỗng, bọn gà

mái và con mèo thế nào? Các bạn của bò, Hoa Kèn Vàng và Ngôi Sao đâu
cả?

Nhận ra giọng nói chú bé, bò cái giật mình, rồi cúi đầu xuống như để húc

cho chú một cái. Nhưng mà tuổi già đã làm cho cử chỉ của nó trở nên điềm
đạm, và nó để thì giờ nhìn kỹ Nils Holgersson xem sao. Chú bé vẫn bé như
ngày ra đi, và quần áo vẫn đúng như thế, nhưng hình như chú đã khác
trước. Cái tên Nils Holgersson này, ra đi vào mùa xuân, dáng đi nặng nề, lê
lết, đôi mắt cứ như đang ngủ: nhưng cái kẻ trở về đây, nhanh nhẹn, dẻo dai,
nói năng hoạt bát, đôi mắt long lanh, rực rỡ, và tư thế thật đoan trang và quả
quyết, dù bé nhỏ như vậy vẫn làm cho người ta phải nể vì. Hoa Hồng Tháng
Năm kêu:

Mòò! Người ta đã nói rõ với mình là nó đã thay đổi. Mình chẳng muốn

tin! Chào cậu, Nils Holgersson ạ, chào cậu trở lại nhà. Đây là lúc vui mừng
đầu tiên mà tôi có được từ không biết bao nhiêu lâu nữa rồi.

- Cảm ơn Hoa Hồng Tháng Năm! Nils nói, mà lòng ấm lại vì lời chào

đón đó. Giờ thì cho tôi biết tin tức của bố mẹ tôi đi!

- Họ chỉ gặp toàn sầu muộn từ khi cậu ra đi. Tệ nhất là cái việc con ngựa;

đã tốn bao nhiêu tiền mà suốt cả mùa hè nó chỉ ở đấy, chẳng có thể làm gì
hết, ngoài cái việc ăn. Bố cậu không muốn giết nó, mà chẳng có ai muốn
mua nó đi. Chính vì nó mà phải bán mất hai bạn của tôi, Ngôi Sao và Hoa
Kèn Vàng.

Lại còn việc khác mà Nils nóng lòng muốn biết nữa, nhưng chú lúng túng

quá, không dám nói thẳng ra. Rồi chú khẽ hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.