CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 446

Khi mặt trời bắt đầu mọc, chú đã đến chỗ hẹn với Akka, hơi xế về phía

đông thôn Smyge một tí. [4] Chú chỉ có một mình. Trước khi ra đây, chú đã
vào chuồng bò, đánh thức ngỗng đực trắng dậy. Nhưng ngỗng chẳng nói
năng gì, lại rúc đầu vào cánh và ngủ lại.

Trời hôm nay có thể rất đẹp, cũng đẹp gần bằng cái ngày mùa xuân mà

đàn ngỗng trời đã đến đây. Biển trải ra mênh mông và yên lặng. Không
trung thanh tĩnh, và Nils nghĩ rằng chuyến đi của các bạn sẽ được tốt lành.

Chú đang còn ở trong cái cảnh nửa tỉnh nửa mê. Lúc thì chú tưởng rằng

mình là gia thần, lúc thì chú là Nils Holgersson thực sự.

Trông thấy một cái hàng rào trên đường đi, chú sợ không dám đi tiếp,

trước khi biết chắc là không có con vật nguy hiểm nào nấp ở phía sau. Rồi
chú cười, sung sướng nhớ lại là mình đã lớn và khỏe, và không cần phải sợ
nữa.

Đến bên bờ biển, chú đứng ngay giữa bãi cát để cho đàn ngỗng trời trông

thấy rõ. Hôm đó là một ngày chim di cư. Mỗi lúc lại nghe những tiếng kêu
gọi nhau tập hợp. Chú mỉm cười, vì nghĩ rằng chẳng một ai có thể hiểu
bằng chú những gì mà chim chóc kêu lên với nhau.

Nhìn những đàn ngỗng trời bay qua, chú nghĩ: "Miễn là không phải đàn

mình đang bay đi, mà không từ biệt mình!". Chú muốn kể lại cho đàn nghe
mình đã trở lại thành người như thế nào quá!

Một đàn đến gần, bay nhanh hơn và kêu to hơn các đàn khác. Có cái gì

như bảo chú rằng chính đó là đàn của mình. Nhưng mà chú không nhận ra
đàn chắc chắn như hôm trước được nữa.

Đàn ngỗng bay chậm lại, và bay ngược gió phía trên bãi, Nils hiểu rằng

đó chính là các bạn đồng hành của mình. Nhưng tại sao lại không hạ
xuống? Họ không thể không trông thấy chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.