CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 49

Chơi đùa đã chán, đàn ngỗng mới bay qua mặt hồ và đậu lên tảng băng

để nghỉ trong hai tiếng đồng hồ. Buổi chiều cũng qua đi như buổi sáng.
Trước tiên chúng ăn cỏ hai hay ba tiếng, rồi tắm và chơi đùa trong hồ, bên
cạnh tảng băng cho đến khi mặt trời lặn; sau cùng thì chúng đi ngủ.

"Đúng là cuộc đời thích hợp với mình, Nils nghĩ bụng lúc trườn vào dưới

cánh ngỗng đực. Nhưng ngày mai họ sẽ đuổi mình".

Trước khi đi ngủ, chú còn kiểm lại tất cả những cái lợi sẽ được nếu chú đi

theo đàn ngỗng. Chú sẽ không bị mắng vì lười biếng nữa, sẽ có thể suốt
ngày đi dông dài chẳng phải làm gì hết. Chỉ có mối lo duy nhất là tìm lấy
cái ăn. Nhưng mà bây giờ chú chỉ còn lo đến thế này, thì việc ấy cũng chẳng
khó gì lắm.

Hôm sau, thứ tư, chú vẫn luôn luôn chờ bị đuổi, nhưng ngày hôm ấy nữa,

đàn ngỗng vẫn chẳng nói gì hết. Lại một ngày trôi qua như hôm trước; cuộc
đời hoang dã mỗi lúc một làm cho chú thêm thích. Chú thấy hình như cả
khu rừng lớn Ưvid Cloister là của riêng mình chú. Chú chẳng còn chút ý
muốn nào trở về cái nhà nhỏ hẹp với những mảnh đồng bé tí của quê hương
nữa.

Chú bắt đầu hi vọng đàn ngỗng sẽ giữ chú lại với chúng. Nhưng hôm thứ

năm chú lại mất hy vọng.

Ngày hôm ấy, bắt đầu cũng như mọi ngày, đàn ngỗng ăn cỏ trong những

cánh đồng rộng, và chú bé thám sát khu rừng kiếm thức ăn. Được một lúc,
Akka đến hỏi xem chú đã tìm được gì ăn chưa, và khi biết chú chưa tìm
được chút gì, liền đưa cho chú một thân cây thìa là còn cả hạt.

Khi chú bé ăn xong, Akka bào rằng chú đã chạy chơi trong rừng quá táo

bạo. Chú có biết là chú có bao nhiêu kẻ thù, khi mà chú bé nhỏ thế không?
Không biết, phải không? Và Akka liền kể ra cho chú nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.