CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 62

mà Akka ngạc nhiên vì thấy con sếu đến gặp mình, loài sếu nói chung vốn
chỉ đi lại với những kẻ cùng nòi giống với chúng mà thôi.

"Mong rằng cái tổ của ông không đến nỗi hư hỏng gì, ông Ermenrich ạ",

Akka nói.

Một lần nữa, hình như người ta không nói dối khi xác nhận rằng một con

sếu không thể há mỏ mà không kêu rên được. Con này hình như lại còn rền
rĩ hơn nữa, vì nó thấy rất khó khăn khi phải phát ra một tiếng. Nó lập cập
làm cái mỏ kêu lạch cạch một lúc khá lâu, rồi mới nói được với cái giọng
khàn khàn và yếu ớt. Nó than vãn đủ điều; nào là cái tổ ở trên nóc lâu đài
Glimminge đã bị những con bão mùa đông làm hỏng nhiều, nào là thời buổi
này ở Skâne chẳng còn cách nào tìm ra một thức gì ăn được nữa. Người dân
tỉnh Skâne càng ngày càng chiếm đoạt hết của cải của nó, họ làm khô cạn
những đồng cỏ thấp của nó và trồng trọt lên những đầm lầy của nó. Nó tính
sẽ bỏ xứ này, đi không trở lại nữa.

Trong lúc sếu than vãn thì Akka, ngỗng trời, dù không tìm đâu ra được

nơi che chở và trú ẩn, cũng không thể không nghĩ thầm: "Ông Ermenrich ạ,
nếu tôi được sung sướng như ông mà còn than phiền thì tôi sẽ xấu hổ lắm.
Ông vẫn là một con chim trời tự do, nhưng ông lại có quan hệ tốt với giống
người lắm, nên chẳng ai bắn ông một phát súng hay lấy trộm ở tổ ông một
cái trứng nào". Nhưng Akka giữ kín những ý nghĩ ấy, không nói ra, chỉ nói
là không thể tin được rằng gia đình sếu đã ở cái tổ đó từ lúc mới xây dựng,
mà lại bỏ đi.

Đột nhiên sếu hỏi đàn ngỗng có trông thấy lũ chuột xám đang tiến đến

Glimminge không. Khi nghe Akka trả lời là có, ông Ermenrich bèn kể cho
nghe chuyện những con chuột đen dũng cảm đã bao năm cố thủ tòa lâu đài,
rồi thở dài kết luận:

- Nhưng đêm nay Glimminge sẽ vào tay lũ chuột xám thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.