CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 92

những ngọn sóng điên cuồng vào, biển quật, biển gầm, biển lay như muốn
xé cả bò ra.

Nhưng ở Blekinge thì lại khác hẳn. Đất rải rác ra thành đảo lớn, đảo nhỏ,

và mũi đá, và biển, len lỏi vào giữa những thứ ấy, làm thành vịnh, thành
vũng và thành eo biển; tựa hồ đất và biển gặp nhau trong cảnh hòa hợp và
hoan hỉ.

Về mùa đông, người ta không thấy rõ tất cả những cái ấy, nhưng Nils

cũng nhận thấy rằng ở đây thiên nhiên dịu dàng và tươi tắn, và chú bắt đầu
cảm thấy yên tâm hơn. Bỗng chú nghe một tiếng eng éc chói óc và hung gở
từ vườn cây vọng tới. Chú đứng dậy và dưới ánh trăng sáng trắng, trông
thấy một con cáo ở dưới bao lơn; Smirre lại vẫn đi theo đàn ngỗng. Nhưng
hiểu rằng lần này, không có cách nào bắt được chúng, nó không kìm được
một tiếng rú dài tức giận.

Tiếng rú đó làm Akka thức giấc. Mặc dù chẳng trông thấy gì, ngỗng đầu

đàn cũng nhận ra cái tiếng ấy.

- Mày đấy à, Smirre, mày rình trong đêm tối đấy à? Akka hỏi.

- Phải, Smirre đáp, chính ta. Ta muốn được biết đàn ngỗng nghĩ thế nào

về cái đêm hôm nay mà nhờ ta, đàn đã được hưởng.

- Mày muốn nói là chính mày đã phái con cầy, con rái cá đến chỗ chúng

ta đấy à?

- Tại sao lại phải chối không nhận một chiến công đẹp? Chúng mày đã có

lần đem cái trò ngỗng ra trêu ta. Bây giờ ta bắt đầu chơi cái trò cáo với bọn
mày và sẽ chưa ngừng cái trò này chừng nào mà còn một đứa trong bọn
mày sống sót, dù có phải đuổi theo chúng mày qua suốt cả đất nước.

- Này Smirre, một đứa có nào răng, nào vuốt như mày, lại đuổi theo

những kẻ không có gì để tự vệ như thế, thì có hay gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.