CUỘC PHIÊU LƯU KỲ LẠ CỦA ĐOÀN BARSAC - Trang 111

mét chứ không chơi. Tôi bắt đầu hiểu ra. Tôi đang ở trên máy bay và nó
mang tôi đi trên không với vận tốc của một tàu tốc hành, mà có thể còn
nhanh hơn nữa.

Khi tim tôi lấy lại nhịp đập bình thường, tôi nhìn mọi vật kỹ hơn. Dưới

tôi, mặt đất chạy về phía sau đến chóng cả mặt. Tốc độ của chúng tôi là bao
nhiêu? Một trăm, hai trăm km/giờ? Hay hơn? Dẫu bao nhiêu đi nữa thì ở
dưới cũng chỉ toàn là sa mạc, cát sỏi và lơ thơ mấy cụm cây cọ còi cọc. Xứ
gì mà xơ xác đến thế!

Tuy nhiên, tôi đã hình dung ra nó quá bi thảm. Những cây cọ thấp bé kia

vẫn có màu xanh và giữa những bãi cát sỏi, cỏ vẫn mọc rất nhiều. Có lẽ, trái
với các truyền thuyết, ở đây thỉnh thoảng trời có mưa chăng?

Chốc chốc tôi lại nhìn thấy mấy chiếc máy, giống cái đang chở tôi, lao đi

trong không trung như những đàn chim. Dù tình cảnh của tôi ngặt nghèo, tôi
vẫn rất phấn khởi.

Nhờ ở trên cao nhìn xuống, mắt tôi bao quát được cả một vùng rộng lớn.
Địa hình bắt đầu thay đổi. Sau một giờ bay, tôi nhìn thấy có nhiều cây cọ,

đồng cỏ, vườn tược. Kìa, một ốc đảo, nhỏ thôi vì đường kính của nó không
quá năm mươi mét. Nó biến đi ngay. Nhưng trong tầm nhìn của chúng tôi đã
hiện ra một cái khác, rồi cái thứ ba và chúng tôi ào ào lướt qua trên các ốc
đảo đó như giông bão.

Mỗi ốc đảo chỉ có một ngôi nhà. Từ đó có một người nghe thấy tiếng

động cơ máy bay của chúng tôi chạy ra. Tôi không nhìn thấy những người
khác. Chẳng lẽ, mấy ốc đảo ấy mỗi cái chỉ có một người sống hay sao?

Lại một điều bí ẩn nữa hiện ra trước mắt tôi. Từ ốc đảo thứ nhất, máy bay

của chúng tôi bay trên một dãy cột, cách xa nhau đều đặn tới mức tôi cảm
thấy như có những sợi dây kim loại nối chúng lại với nhau. Tôi không nằm
mơ đấy chứ? Giữa sa mạc mà cũng có các trạm điện báo, điện thoại ư?

Chúng tôi bay qua ốc đảo thứ ba, thứ tư – và khi ấy ở phía trước còn một

cái nhà, to hơn nhiều. Tôi nhìn thấy cây cối: không phải chỉ có cọ mà còn có
carite, bombac, baobap, phượng. Tôi thấy những cánh đồng canh tác tuyệt
đẹp, những người da đen đang làm việc ở đấy. Xa xa hiện ra những bức
tường thành, chúng tôi đang hướng đến chúng. Thế rồi chúng tôi đã tới cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.