CUỘC PHIÊU LƯU KỲ LẠ CỦA ĐOÀN BARSAC - Trang 71

Tôi hỏi:
— Trung úy không thấy có gì bất tiện nếu chúng ta tiếp tục chuyến đi

trong những điều kiện như vậy hay sao?

— Không.
— Tuy nhiên, ngài đang dao động, thưa ngài dân biểu.
— Tôi không dao động, – Barsac tuyên bố, ông tự bắt buộc mình phải tin

vào lời nói của mình. – Mai chúng ta sẽ đi.

Buổi chiều, tôi đi dạo. Tongané đi cùng, anh cưỡi con ngựa của

Tchoumouki vì nó tốt hơn ngựa của anh. Chúng tôi đi kiệu nhỏ trên đồng.
Đột nhiên Tongané nói:

— Hay thật. Tchoumouki đã bỏ trốn. Tchoumouki là tên phản bội ti tiện.
— Sao? Tchoumouki cũng phản chúng ta à?
Tôi làm bộ ngạc nhiên.
— Anh muốn nói: Moriliré?
— Moriliré xấu, – Tongané hào hứng nói, nhưng Tchoumouki cũng giống

như Moriliré thôi. Hắn đã nói với dân phu da đen: “Đi nguy hiểm lắm!”.
Hắn đã cho họ nhiều dolo toubab

[1]

, nhiều bạc, nhiều vàng.

Moriliré và Tchoumouki có vàng? Thật khó tin.
— Anh muốn nói rằng bọn chúng đã cho dân phu Cauri

[2]

để lôi kéo họ?

— Không phải Cauri, – Tongané quả quyết. – nhiều vàng, – và anh còn

nói thêm một chi tiết làm tôi bàng hoàng, nhiều vàng của Anh.

— Thế anh biết tiền vàng của Anh à, Tongané?
— Vâng, – anh đáp. – Tôi là người Achantis. Tôi biết livchterlignes.
Tôi hiểu Tongané đã dùng tiếng dân tộc của anh để gọi đồng bảng Anh

như thế. Vàng – tiền vàng của Anh! – nằm trong tay của Tchoumouki và
Moriliré.

Tôi bị bối rối. Tất nhiên, tôi phải làm ra vẻ những điều thông báo của anh

không quan trọng chút nào.

— Anh là chàng trai rất dễ mến, Tongané ạ! – tôi nói với anh, – nếu anh

đã biết rõ livchterlignes như thế thì xin anh hãy nhận lấy đồng tiền vàng có
quốc huy của Cộng hòa Pháp này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.