CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 147

Đôi bàn tay nắm chặt lấy vô lăng, trông lão như đang nói với chính

mình. Có thể cảm thấy trong giọng nói của lão một cơn thịnh nộ bị dằn nén
chỉ đợi được bùng nổ.

- Khi tao nhận được những tấm ảnh này và đưa cho Patrice xem, bọn tao

đã nghĩ ngay rằng đây chính là một món quà của chúa Trời, hoặc của một
con quỷ, để cho phép bọn tao thỏa mãn mong muốn trả thù. Patrice đã gửi
những hình ảnh của hai tay anh chị quèn này cho tất cả các cựu cảnh sát tư
pháp nên chẳng bao lâu họ đã xác định được chúng.

Tôi cố cởi trói cho mình một lần nữa, nhưng các ống vặn căng cứa vào

cổ tay tôi.

- Dĩ nhiên, bọn tao đã quyết định để Mathilde đứng ngoài kế hoạch, lão

chủ hiệu sách tiếp tục. Và bọn tao phân chia công việc. Patrice phụ trách
Amrani, còn tao, tao dụ Chapuis đến đảo bằng cách tự nhận mình là quản
đốc của trang trại nhà Gallinari.

Bị cuốn theo câu chuyện, Audibert có vẻ gần như thích thú với việc kể

chi tiết cho tôi nghe về tội ác của mình:

- Tao đã tới chờ con chó cái đó ở lối ra của phà. Đó là một ngày mưa rào

giống như hôm nay. Lên đến xe, tao chích điện ả một cú ra trò rồi đưa ả
xuống hầm.

2.
Lúc này tôi mới biết mình đã đánh giá thấp Audibert nhường nào. Đằng

sau dáng vẻ ông giáo già tỉnh lẻ ẩn giấu một tên sát nhân máu lạnh. Patrice
Verneuil và lão ta đã chủ ý ghi hình lại những màn tra hỏi để có thể trao đổi
cho nhau.

- Xuống đến hầm rồi, lão ta nói tiếp, tao đã khoái trá chọc tiết ả tới trắng

bệch. Nhưng đó là một hình phạt quá khoan hồng đối với toàn bộ những
đau đớn mà ả đã bắt bọn tao phải chịu.

Tại sao tôi lại liều lĩnh và ngây thơ xuất hiện tại ngõ hẻm kia nhỉ? Tại

sao tôi không nghe lời Nathan, mẹ kiếp?

- Trong lúc tra tấn, rốt cuộc ả đã khai cho tao biết tên của Fawles.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.