CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 149

- Vì mục đích gì vậy?
- Thu xếp lệnh phong tỏa đảo, tất nhiên rồi! Tránh để Nathan Fawles trốn

mất và buộc hắn phải nhận trách nhiệm.

- Ông vừa nói ông không nghĩ Fawles là thủ phạm kia mà!
- Đúng vậy, nhưng con bé thì lại tin điều đó. Còn tao, tao muốn bảo vệ

cháu tao.

- Bảo vệ cô ta bằng cách nào?
Lão chủ hiệu sách không đáp. Qua cửa kính xe, tôi thấy chiếc 4L vừa

vượt qua bãi Vịnh Bạc. Tôi cảm thấy tim mình lồng lên trong lồng ngực.
Lão ta đưa tôi đi đâu vậy?

- Ban nãy tôi thấy ông có gửi một bức thư, Audibert ạ. Thư đó là gì vậy?
- Ha ha! Mày tinh mắt đấy, nhãi ranh! Đó là thư thú tội gửi đến sở cảnh

sát Toulon. Một lá thư trong đó tao tự tố cáo mình đã giết Apolline và
Fawles.

Đó là lý do tại sao chúng tôi chạy xe về phía Nam Thập Tự. Lúc này, mũi

Safranier chỉ còn cách chưa đầy một cây số. Audibert đã quyết định trừ khử
Fawles.

- Mày biết đấy, tao cần phải giết hắn trước khi Mathilde làm vậy.
- Còn tôi?
- Mày thì đã xuất hiện sai địa điểm và thời điểm. Người ta gọi đây là một

tổn thất liên đới. Thật là ngu xuẩn, không phải sao?

Tôi phải cố làm gì đó để ngăn cơn điên của lão ta lại. Bằng hai bàn chân

bị trói chặt, tôi tung một cú đạp mạnh vào lưng ghế lái. Audibert không ngờ
được sự tấn công này. Lão ta kêu rú lên rồi ngoái lại phía tôi đúng lúc cú đá
thứ hai trúng giữa mặt lão.

- Thằng oắt con đồng bóng bẩn thỉu, tao sẽ…
Chiếc xe chệch hướng. Phần mái kim loại của xe bị mưa giã xuống liên

hồi và dưới những vòi rồng nước kia, tôi có cảm giác đang ở trên một chiếc
thuyền trôi dạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.