CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 157

trốn qua lối đó. Tôi không giải thích được phản ứng ấy. Việc cảnh sát ập
đến lẽ ra phải khiến tôi yên tâm, nhưng sự thực lại trái ngược.

Sau đó, những ký ức của tôi nhạt nhòa hơn. Tôi nghĩ mình đã hành động

máy móc. Tôi cuốc bộ trong đêm tới tận Saint-Lazare rồi bắt chuyến tàu
đầu tiên về Normandie. Khi tôi tới Honfleur, Iris còn chưa về. Khi cô ấy về,
tôi đã tìm ra sức lực để nói dối cô ấy. Tôi khẳng định mình bị đau đầu sau
khi chia tay cô ấy nên rốt cuộc đã không đi Paris. Cô ấy tin tôi, càng dễ
dàng hơn nữa khi cô ấy nhận ra vẻ mặt tôi tái nhợt như xác chết nên đã nằn
nì để gọi bác sĩ tới khám. Bác sĩ xuất hiện vào giữa giờ sáng, đúng lúc cảnh
sát Havre tìm tới nhà, đi cùng với ông nội tôi, Patrice Verneuil. Ông là
người đã chính thức cho tôi biết tin về vụ thảm sát gia đình tôi. Và chính
lúc đó, đầu óc tôi ngừng hoạt động, tôi lăn ra bất tỉnh.

Khi tôi tỉnh dậy, hai ngày sau, tôi không còn bất cứ ký ức nào về buổi tối

đó nữa. Tôi thực sự nghĩ rằng bố mẹ và Théo đã bị sát hại trong lúc tôi
vắng mặt. Nhìn từ bên ngoài, chuyện này thật khó tin, ấy thế nhưng mọi
chuyện lại xảy ra như thế đó. Một chứng quên đúng nghĩa đã kéo dài suốt
mười tám năm. Chắc chắn là giải pháp duy nhất mà tâm trí tôi tìm ra để tôi
có thể sống tiếp. Thậm chí trước khi diễn ra cuộc tàn sát, tôi đã sống trong
nỗi lo thường trực, nhưng cú sốc chấn thương đã gây ra một shutdown não
bộ. Trong một phản xạ phòng vệ, trí nhớ của tôi như thể phân tách khỏi các
cảm xúc của tôi. Suốt những năm kế tiếp, tôi cảm thấy rõ ràng rằng có
chuyện gì đó không ổn. Tôi mang một nỗi đau đúng nghĩa mà tôi gán cho
hoàn cảnh mất gia đình, dẫu phần nào đó không hợp lý cho lắm. Dĩ nhiên
tôi đã dằn nén những ký ức này, nhưng chúng đang mục mủn trong tôi, đè
nặng lên tôi bằng một trọng lượng vô hình.

Hai tuần trước, chính cái chết của ông nội tôi đã xé toang tấm màn của

sự không biết nơi tôi. Lúc lâm chung, Patrice Verneuil gửi cho tôi một
phong bì lớn trong đó có một lá thư nói rõ ông tôi tin chắc rằng ông chính
là thủ phạm thực sự của những vụ giết chóc diễn ra tối đó. Ông tôi còn tỏ ra
điên giận vì căn bệnh ung thư đã mang ông tôi đi và ngăn ông tôi đích thân
tới giết ông. Phong bì cũng chứa một USB tập hợp những video tra khảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.