CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 62

Câu chuyện về món ragu ấy thật là một điều dại dột. Một câu dí dỏm mà

ông tuôn ra để trả lời câu hỏi của phóng viên. Khi bị hỏi về cuộc sống riêng
tư, ông thưởng áp dụng châm ngôn của Italo Calvino: không trả lời hoặc
bịa. Nhưng ông không né tránh. Ông chọn ra các nguyên liệu mình cần rồi
cất những nguyên liệu khác đi, càng ít dồn trọng tâm vào bên cẳng chân bị
đau càng tốt. Ông tìm thấy trong ngăn tủ bếp một chiếc nồi đa năng với lớp
đáy tráng men mà đã nhiều năm ông không còn dùng đến rồi cho dầu ô liu
vào đun nóng.

Rồi ông lấy ra một cái thớt và bắt đầu chặt nhỏ phần sau đùi và chân giò

bê, thái hành và mùi rồi trộn với thịt đang chuyển màu vàng ruộm. Ông
thêm một thìa bột và một cốc to vang trắng trước khi giội nước dùng nóng
lên toàn bộ nguyên liệu. Giờ thì phải ninh nhỏ lửa hỗn hợp này trong vòng
hơn một giờ đồng hồ, ông nhớ là vậy.

Ông liếc qua các phòng khác. Ngày đã tàn và Mathilde đã quay vào bên

trong nhà để sưởi ấm. Cô đặt một chiếc đĩa than cũ của nhóm Yardbirds lên
mâm quay rồi lục lọi trong thư phòng. Fawles chọn một chai Saint-Julien
dưới hầm rượu vang tiếp sau tủ lạnh, thong thả rót rượu vào bình chuyên
dụng trước khi quay trở ra phòng khách gặp Mathilde.

- Nhà ông không ấm lắm nhỉ, cô nhận xét. Tôi sẽ không phản đối một

ngọn lửa nhỏ đâu.

- Tùy cô thôi.
Fawles tiến về phía giá treo kim loại dùng làm giá đựng củi. Ông gom

những cành nhỏ và mấy khúc củi lại rồi nhóm một ngọn lửa trong lò sưởi
treo lơ lửng ở vị trí trung tâm căn phòng.

Tiếp tục đi thơ thẩn, Mathilde mở hé chiếc rương treo cố định trên tường

cạnh giá trữ củi sưởi và phát hiện ra khẩu súng săn kiểu bơm mà ông cất
trong đó.

- Vậy ra đây không phải một truyền thuyết: đúng là ông bắn vào những

người đến quấy rầy ông sao?

- Đúng, và cô hãy thấy là mình may mắn vì đã thoát được vụ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.