CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 64

về mọi việc. Rồi, đến một thời điểm, điều gì đó chợt thay đổi trong ánh mắt
cô. Ánh lấp lánh vẫn luôn ở đó, nhưng nó trang nghiêm hơn, ít tươi cười
hơn.

- Vì đúng dịp sinh nhật ông nên tôi có mang tới tặng ông một món quà.
- Tôi sinh tháng Sáu mà, hôm nay không hẳn là sinh nhật tôi.
- Tôi tặng hơi sớm một chút, hoặc muộn, có gì nghiêm trọng đâu. Thứ

này sẽ khiến ông hài lòng với tư cách tiểu thuyết gia.

- Tôi đâu còn là tiểu thuyết gia nữa.
- Tôi thấy dường như tiểu thuyết gia cũng giống như tổng thống vậy. Đó

là một danh hiệu mà người ta giữ lại, ngay cả khi chẳng còn tại vị nữa.

- Vấn đề đó còn phải bàn nhiều, nhưng tại sao lại không nhỉ.
Cô tấn công ông trên một mặt trận khác.
- Các tiểu thuyết gia là những kẻ dối trá vĩ đại nhất trong lịch sử, không

phải sao?

- Không phải, đó là các chính trị gia. Và các sử gia. Và các phóng viên.

Nhưng không phải các tiểu thuyết gia.

- Thế mà có đấy! Khi mạo nhận đang kể lại cuộc sống trong tiểu thuyết

của các người, các người đã dối trá. Cuộc sống quá phức tạp nên không thể
đưa vào phương trình hay giam cầm nó trong những trang sách. Nó mạnh
mẽ hơn Toán hay hư cấu. Tiểu thuyết là hư cấu. Còn hư cấu, về mặt kỹ
thuật mà nói đó là dối trá.

- Hoàn toàn ngược lại chứ. Philip Roth đã tìm ra công thức chính xác:

“Tiểu thuyết cung cấp cho người sáng tạo ra nó một lời nói dối để thông
qua đó anh ta diễn đạt sự thật khó nói của bản thân.”

- Đúng thế, nhưng…
Bỗng nhiên, Fawles cảm thấy chán ngấy.
- Tối nay chúng ta sẽ không giải quyết vấn đề đó. Quà cho tôi là gì vậy?
- Tôi cứ nghĩ ông không muốn nhận quà.
- Cô đúng là một kẻ cực kỳ phiền phức!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.