CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 90

- Vậy thì tại sao lại dừng lại? Tại sao ông lại ngừng viết hả Nathan?
Fawles ngừng nói và khuôn mặt ông đanh lại. Đôi mắt ông không còn

ánh lấp lánh. Màu lam ngọc đã trở thành gần như lam thẫm, như thể một
họa sĩ vừa pha vào đó vài giọt mực đen.

- Mẹ kiếp…
Ông thấp giọng lẩm bẩm, như thể buột miệng nói ra từ này. Thứ gì đó đã

tan tành.

- Tôi ngừng viết bởi vì tôi không còn sức để viết nữa, vậy đó.
- Nhưng trông ông có vẻ vẫn khỏe mạnh mà. Vì thời đó ông mới có ba

mươi lăm.

- Tôi đang nói với cậu về sức mạnh tâm lý. Tôi không còn tâm trí hay sự

linh hoạt tinh thần cần thiết cho việc viết.

- Vì sao?
- Cái đó là vấn đề của tôi, ông đáp đoạn cất lại bản thảo của tôi vào chiếc

cặp táp, khóa cặp kêu lách tách.

Và tôi hiểu rằng lớp thạc sĩ văn chương đã kết thúc, chúng tôi sắp

chuyển sang việc khác.

4.
- Được rồi, cậu nhận lời giúp tôi, có hay không nào, mẹ kiếp?
Vẻ nghiêm nghị, Fawles nhìn thẳng vào mắt tôi không rời.
- Ông muốn tôi làm gì?
- Trước tiên, tôi muốn cậu tìm hiểu thông tin về một phụ nữ.
- Ai?
- Một nữ phóng viên người Thụy Sĩ hiện đang có mặt trên đảo. Một cô

Mathilde Monney nào đó.

- Tôi thừa biết đó là ai ấy chứ! tôi thốt lên. Nhưng tôi không biết cô ấy là

phóng viên. Cuối tuần vừa rồi cô ấy đã tới hiệu sách. Thậm chí cô ấy còn
mua mọi cuốn sách ông viết!

Fawles hoàn toàn dửng dưng trước thông tin đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.