CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 94

Để tới được đây, tôi bỏ qua xe đạp - vì trước đó đã mệt lử khi từ nhà

Fawles quay về - để thuê một chiếc xe máy điện trước Ed’s Corner rồi giấu
nó vào một bụi rậm. Tôi đã phải đàm phán nhanh và quyết liệt với Audibert
để được rảnh rang trọn buổi sáng. Ông chủ hiệu sách càng lúc càng sợ bóng
sợ gió, như thể đang gánh trên vai mọi thống khổ trần gian.

Trong lúc chờ rộng đường hành động, tôi chọn chỗ các vách đá thoai

thoải không quá sắc nhọn để leo xuống. Từ vị trí quan sát của mình, tôi có
thể tận hưởng vẻ đẹp đáng kinh ngạc của chốn hoang vu này mà không bị
khuất tầm nhìn về phía ngôi nhà thôn quê. Hai mươi phút trước, tôi đã thấy
bà Dunbar rời nhà. Cô con gái lái ô tô qua đón bà đi mua sắm. Mathilde
cũng chuẩn bị rời nhà. Chiếc xe bán tải đi xa dần khỏi khu đất rồi rẽ sang
phía Tây, nơi đường sá bằng phẳng và thẳng tắp. Tôi chờ cho cô khuất khỏi
tầm nhìn rồi mới rời chỗ nấp, leo qua các mỏm đá rồi tiến về phía ngôi nhà.

Một cú đảo mắt nhanh ra xung quanh khiến tôi an tâm. Không có hàng

xóm gần gũi. Tu viện hẳn phải ở cách đây hơn trăm mét. Tôi gắng lắm mới
nhìn ra ba bốn nữ tu sĩ đang cặm cụi trong vườn rau, nhưng ngay khi tôi
vòng ra đằng sau nhà, họ sẽ không thể nhìn thấy tôi được nữa.

Thành thực mà nói, tôi không thoải mái cho lắm với ý nghĩ mình đang

làm điều gì đó bị cấm. Cả đời tôi tình nguyện mắc hội chứng học sinh
ngoan
. Tôi là con trai một, xuất thân từ tầng lớp trung lưu với cuộc sống
lúc nào cũng chỉ tạm đủ. Nhưng bố mẹ tôi lúc nào cũng đầu tư nhiều - thời
gian, năng lượng, chút đỉnh tiền mà họ kiếm được - để tôi học hành thành
tài và trở thành “người tử tế”. Từ nhỏ, tôi đã nỗ lực để không làm bố mẹ
thất vọng và tránh những điều dại dột. Và phương diện hướng đạo sinh này
đã trở thành bản chất thứ hai. Tuổi niên thiếu của tôi là một dòng sông dài
phẳng lặng. Có lẽ tôi đã châm dăm ba điếu thuốc trong sân chơi năm mười
bốn tuổi và phóng xe gắn máy vượt dăm ba cái đèn đỏ, ghi lại vài bộ phim
khiêu dâm trên kênh Canal+ và đấm vỡ mũi một gã đã phạm lỗi thô bạo với
tôi trong lúc chơi bóng đá, nhưng tất cả gần như chỉ có vậy.

Quãng đời sinh viên của tôi cũng êm ả tương tự. Tôi đã hai lần say bí tỉ,

“trấn” chiếc bút lông bằng gỗ cây lan chuông của một sinh viên cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.