CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 98

trong từng cử chỉ. Tôi thường đưa nàng về nhà sau giờ học. Trong một
hành trình dài vô tận - tàu RER D từ ga Bắc về tận Évry -, tôi đã cố gắng
cải đạo cho nàng sang tôn giáo đọc của mình, tôi tặng nàng những cuốn tôi
yêu thích - Cuốn tiểu thuyết dang dở, Kỵ binh trên mái nhà, Người tình của
Lãnh chúa
- nhưng chẳng ích gì. Joanna có dáng vóc của nhân vật nữ chính
trong tiểu thuyết lãng mạn, nhưng nàng là tất cả ngoại trừ lãng mạn. Tôi
mơ mộng, nàng lại thực tế. Tuyệt đối bám chặt lấy thực tế mọi việc, trong
khi lãnh thổ của tôi là tình cảm. Nàng đã rời xa tôi đồng thời thôi học để đi
làm cho cửa hàng trang sức tại một trung tâm thương mại. Sáu tháng sau,
nàng mời tôi tới một quán cà phê để thông báo nàng sắp cưới Jean-Pascal
Péchard - tức JPP, - một trong các quản lý gian hàng của đại siêu thị ở cùng
trung tâm thương mại. Những bài thơ mà tôi tiếp tục viết cho nàng chẳng
mấy trọng lượng khi đặt Cạnh tòa dinh thự ở Savigny-sur-Orge mà JPP
mua trả góp trong vòng hai mươi lăm năm. Để vỗ về lòng kiêu hãnh bị tổn
thương, tôi từng tự nhủ rằng một ngày kia, nàng sẽ hối tiếc điều này, khi
nghe tôi nói về cuốn tiểu thuyết đầu tay của tôi tại Hiệu sách Lớn. Trong
lúc chờ đợi, chuyện đó khiến tôi mất tinh thần một thời gian dài. Mỗi lần
nghĩ tới Joanna, nhìn ảnh nàng trên điện thoại, phải mất hồi lâu tôi mới
chấp nhận được rằng vẻ tinh tế trong các đường nét của nàng chẳng có gì
liên quan đến sự tinh tế trong tâm hồn nàng. Vả chăng, tại sao hai cái đó lại
kết hợp với nhau được nhỉ? Đó là một lẽ hiển nhiên giả trá mà tôi phải cho
bén rễ vào trí não mình để tránh những thất vọng khác.

Tiếng sủa của con chó giống Dogue đằng sau cánh cửa bứt tôi ra khỏi

dòng suy tưởng và nhắc tôi nhớ đến tính chất cấp bách của tình huống. Tôi
lại miệt mài xem ảnh. Chúng được gắn nhãn thời gian ngày 12 tháng Tám
năm 2018. Ai đã chụp chúng nhỉ? Một cảnh sát, một thám tử tư, hay chính
Mathilde? Và trên hết, người đàn ông này là ai? Bỗng nhiên, trên một pô
ảnh khi có thể thấy rõ ánh mắt gã đàn ông, tôi liến nhận ra hắn: đó là Karim
Amrani. Thêm hai mươi năm và ngần ấy kí lô.

Hẳn là sau khi ra tù, gã du côn quèn của đại lộ Chapelle đã chuyển tới

sống tại tỉnh Essonne. Trên những tấm ảnh khác, người ta nhìn thấy hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.