CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 353

Tên trộm kia thấy mình sắp toát, hớn hở, chợt bên cạnh có thứ gì rất lớn

đẩy hắn xuống.

Tên trộm choáng váng, nhìn lại thấy thứ đè lên người mình, sợ đến nỗi

hồn vía lên mây.

Đó là một con chó lớn bằng cả con nghé con, tuy rằng bẩn, nhưng hắn

vẫn nhận ra được, đấy là loài vẫn được mệnh danh là vua của các loài chó –
chó Ngao Tây Tạng.

Bị một con chó Ngao trưởng thành đè lên, lại còn gào thét, không kẻ nào

là không sợ.

Nhạc Tư Trà vốn không dám đi lên, nhưng nhìn lại con chó đang đè lên

kẻ trộm, cậu giật mình.

Tuy rằng màu lông không giống lắm, nhưng trực giác của cậu nói rằng,

đây chính là con mà cậu từng điều trị và nuôi một thời gian ngắn. Chợt
nhận ra, cậu còn không biết tên của nó.

Thấy nó có ý điịnh tấn công kẻ kia, Nhạc Tư Trà vội đi qua, không ngại

bẩn mà ôm lấy nó “Không được đánh người.”

Nó nghe vậy liền bình tĩnh lại, nhưng Nhạc Tư Trà đã quên rằng, bên

cạnh mình, có thể tấn công người, không chỉ có một con.

Miêu Miêu phóng ra, nhảy lên ngực tên trộm, giơ vuốt, vả hai nhát vào

mặt hắn. Vài đường trảo xinh đẹp được vẽ nên.

“A!!!” Kẻ trộm đau quá mà lại không dám cục cựa gì, đúng là………a!!!

Nhạc Tư Trà bất đắc dĩ ôm lấy Miêu Miêu, lấy lại ví, tiện thể gọi cảnh

sát. Đương nhiên con chó Ngao vẫn đè lên người hắn, đề phòng.

Xe cảnh sát tới rất nhanh, từ xe bước ra hai cảnh sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.