CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 538

không cẩn thận bị cắn thì nguy.

Nhạc Tư Trà vừa cố gắng theo sau bác Vương, vừa nghe bác giảng giải

phương pháp.

“Đào lươn cũng cần kỹ thuật, rất nhiều người làm không được. Trước khi

đào phải tìm động của nó ở bờ ruộng, động hơi thấp hơn so với mắt nước,
bên ngoài bóng, nhẵn, động nào thô ráp đừng đào, 8 phần là động rắn. Nếu
trên động có nhiều bọt nước nhỏ dính vào một chỗ, thì bên trong 8, 9 phần
có lươn, không phải loại nhỏ. Cháu xem, như thế này đúng là động của
lươn.”

Bác Vương vừa nói vừa mang theo Nhạc Tư Trà đến bờ ruộng, chỉ vào

một động có rất nhiều bọt nước nhỏ, thấy cậu gật đầu mới đưa tay thọc vào
“Khi đầu cần dùng ngón tay thăm dò, trong lúc thăm dò cần chú ý động
tĩnh. Nói thỏ khôn có ba hang nhưng lươn cũng thế. Khi cháu đào, lươn
cảm giác đến sẽ trốn sang động khác. Vậy nên, nếu cảm giác nó chạy qua
tay nhất định phải nhanh chóng, kẹp ngón trỏ và ngón giữa lại, bắt lấy nó.
Chú ý động tác cần mau, chuẩn, mạnh mới có thể thành công.” Nói nhiều
thế nhưng mọi chuyện diễn ra rất nhanh, bác Vương vừa ra tay, một con
chừng bằng ngón cái đã bị bắt sống.

“Giỏi quá! Bác đúng là tuyệt!” Nhạc Tư Trà lần đầu thấy có người bắt

lươn nhanh như thế, vỗ tay khen ngợi.

“Đương nhiên, bác luyện từ nhỏ mà.” Bác Vương cũng rất đắc ý, thuận

tay ném lươn vào lưới, lại bắt đầu tìm động.

Rất nhanh, bác Vương lại phát hiện thêm một động, nhưng ông không ra

tay mà bảo Nhạc Tư Trà tới “Này cho cháu luyện tập. Nhớ kỹ, khi bắt
không cần dùng hết cả bàn tay, mà nắm tay lại, dùng ngón giữa bắt sau đó
kẹp nó giữa ngón áp út và ngón giữa, đơn giản nhưng cần kỹ xảo, kỹ thuật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.