CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 544

Lại gần mới thấy nó đang đào một lỗ nhỏ, bên cạnh có một con thỏ đầy

máu, có lẽ đã chết.

“Là thỏ! Chó nhà cháu giỏi thật, còn tìm thấy hang thỏ!” Bác Vương

mừng lắm, ông nói với Nhạc Tư Trà “Đi, chúng ta qua xem!”

“Vâng.” Nhạc Tư Trà vội vàng đuổi kịp.

Thấy chủ nhân đến, Art không đào xuống hố nữa mà canh giữ một bên,

đắc ý sủa với Nhạc Tư Trà, giống như mong được khen ngợi.

Nhạc Tư Trà thấy vậy, sờ sờ đầu nó, rất hào phóng khen “Art giỏi quá!

Về nhất định sẽ thêm cơm!”

“Tư Trà, bảo nó trông cửa đấy cẩn thận, tục ngữ nói thỏ khôn có ba hang,

chắc chắn nó còn có cửa khác, bác đi xem xem.” Nói xong, ông liền đi tìm
hang thỏ.

Không lâu sau, ông lại tìm thấy một hang khác, nhìn kỹ không có gì ở

cửa hang rồi mới dùng đã chặn lại, rồi quay lại, bảo Nhạc Tư Trà dắt Art ra
chỗ khác.

“Làm sao bác biết trong đó nhất định có thỏ?” Nhạc Tư Trà vừa kéo Art

vừa hỏi.

“Ngày xưa bọn bác hay vào núi bắt thỏ hoang, tuy lâu rồi không đi,

nhưng vẫn không quên. Loài thỏ chó nhà cháu bắt là thỏ cỏ, loại thỏ này trừ
khi sinh con thì mới đào hang, bình thường đều đi bên ngoài nên trong
hang nhất định còn mấy con nhỏ nữa.” Bác Vương cởi áo ra, giao cho Nhạc
Tư Trà “Đứng đấy, chút dùng cái này bọc thỏ.” Nói xong liền ngồi xuống,
đưa tay vào hang.

Hang không sâu, chỉ một lúc, bác Vương liền thu tay về, trên tay còn

cầm một con thỏ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.