Mặc dù Triệu Hoằng Lâm bên ngoài là đại ca của nàng , nhưng thực tế
là Triệu Tương Nghi đã hơn hai mươi tuổi rồi, chỉ có thể ở trong lòng mà
xem Triệu Hoằng Lâm là một đứa trẻ..
Trên đường đi không khỏi có chút buồn bực , nghĩ đến chuyện Lã thị
cùng người khác chạy trốn đã khiến cho cả nhà nhận lấy một sự xúc phạm ,
Triệu Tương Nghi nghiến chặt răng lại.
Từ ngày nàng xuyên không đến đây đã ba tháng , chỉ thấy Lã thị ngoại
trừ tham mộ hư vinh , chơi bời lêu lổng bên ngoài, lại lấy việc chỉ trích phu
quân của mình làm thú vui, thỉnh thoảng lại lấy một việc nhỏ ra châm chọc
chồng mình vài câu.
Ví dụ như thấy Triệu Tín Lương ở dưới ruộng loay hoay làm việc khí
thế ngất trời, liền oán giận chồng không biết đi ra biển mà kiếm tiền. Thỉnh
thoảng thấy chồng người khác đối với vợ mình đều nghe lời tuân theo ,
trong nhà luôn xem vợ là trời là lớn nhất, liền đâm chọt Triệu Tín Lương
không biết học theo như vậy để dụ dỗ nàng ta , v…v… .
Triệu Tương Nghi vốn nhìn nàng ta không thuận mắt, hơn nữa nàng mới
ở lại đây có ba tháng, lại càng không thể cảm nhận được công ơn sinh
dưỡng của nàng đối với Lã thị , Lã thị đột nhiên chạy trốn cùng người khác,
đối với Triệu Tương Nghi tổn thương gây ra rất là ít
Đương nhiên, ở trong mắt người ngoài, chỉ có thể lý giải là , đó là Triệu
Tương Nghi hiện tại tuổi nhỏ không hiểu chuyện, cho nên mới không có
cảm giác gì .
Đi đến cửa hàng nhỏ, ông chủ là một người đàn ông trung niên mập
mạp, mặt hồng hào , tất cả mọi người đều gọi ông là Triệu Ải Tử [4] , bởi vì
ông ta thật sự rất lùn à.
Bên này ,Triệu Tương Nghi đến mua kẹo, Triệu Ải Tử cũng ngại
chuyện của Lã thị mà nhìn Triệu Tương Nghi bằng ánh mắt đồng tình, vừa
thấy Triệu tương Nghi chỉ mới ba tuổi, xác thực là không hiểu chuyện gì,
liền nhân cơ hội đối với những người mua hàng khác nói thầm : “Chậc
chậc, nhà họ cái vị tức phụ kia đúng là gây nghiệp chướng, hai hài tử một
tám tuổi và một ba tuổi, vậy mà lại theo tình nhân vù vù chạy trốn “.