CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 37

Bên ngoài động tĩnh ngày lúc càng lớn, khiến cho Triệu Nguyệt Cầm

đang ở trong phòng cũng phải buông khung thêu trên tay xuống, đứng dậy
bước ra cửa xem rốt cuộc xảy ra chuyện lớn gì.

Triệu Nguyệt Cầm là tiểu cô cô của Triệu Tương Nghi, là đứa con út

của Phương thị, nàng là nữ nhi duy nhất trong bốn người con của bà. Tính
tình nhút nhát, thường ngày không làm việc đồng áng liền dấu mình trong
nhà thêu hoa không bao giờ đi ra cửa lớn, không có thường cùng người
khác trò chuyện.

Bên này Triệu Tín Lương mắt tức giận nhìn Triệu Hoằng Lâm, Dương

thị lại ở trong nhà nháo lên rồi khóc lớn, nàng cảm thấy trong đầu hoang
mang khó hiểu, vội vàng tiến lên vài bước khuyên một câu : “Rốt cuộc
chuyện gì xảy ra… Đại ca , huynh sao lại tức giận?”

Triệu Tín Lương không để ý đến câu hỏi của Triệu Nguyệt Cầm, chỉ tùy

tiện khoát tay xông lên phía trước một tay nắm áo Triệu Hoằng Lâm, rồi sau
đó dẫn ra ngoài, trong miệng còn mắng: “Ngươi không còn là con nít, lại đi
học người ta đánh nhau! Nếu không phải người trong thôn nhìn thấy chạy
đến nói với ta, ta chẳng phải bị ngươi vụng về lấp liếm chuyện này rồi sao!”

Triệu Tương Nghi đuổi kịp đến, kinh hồn bạc vía, nghe lời nói của phụ

thân, nghĩ đến trong thôn vừa rồi có người nhìn thấy một màn vừa rồi, lại
lén đi gặp phụ thân mách lẻo !

“Đứng yên!” Triệu Tín Lương kéo nhi tử một cái, tiếp tục xoay người

tìm trên mặt đất một cành trúc lớn bằng một ngón cái, nhắm đến mặt đất
phất một cái, nhất thời phát ra tiếng vang khiến người ta phải kinh sợ, hắn
đây là muốn đánh con mình .

“Hưm, đây quả thật là nghiệp chướng!” Phương thị nghe thấy động tĩnh

bên ngoài, vội vàng tăng cường bước chân đi ra khỏi phòng, ngăn cản Triệu
Tín Lương mà khuyên nhủ, “Thì thế nào, chỉ có vậy thôi mà! Lão Đại con
trước kia không phải cũng như vậy sao, bây giờ lại như thế nào lại muốn
đánh người à! Hài tử có làm gì sai, chúng ta cùng nó nói đạo lý một hồi là
được, chẳng lẽ đánh nó một trận trầy da sứt trán trong lòng con sẽ tốt hơn !”

“Đúng vậy…Đại ca, huynh không nên đánh cháu nó” Triệu Nguyệt

Cầm đứng ở bên cạnh mẫu thân mình , ngập ngừng khuyên lơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.