CUỘC SỐNG Ở TRƯỚC MẶT - Trang 137

khuôn mặt mang kính và đôi mắt nhìn bạn chăm chú và một lúc anh ta còn
đứng dậy và thậm chí còn bật máy ghi âm để nghe tôi cho rõ và tôi thấy
mình càng oanh liệt hơn, thậm chí còn không tin được ấy. Anh ta có hàng
búi tóc trên đáu. Đó là lần đầu tiên tôi xứng đáng được để mắt và lần đầu
tiên người ta cho tôi vào cả mấy ghi âm. Tôi vốn không bao giờ biết phải
làm gì để đáng được ngó ngàng, giết ai đó cùng lũ con tin hay giá mà tôi
biết được. Ôi tôi thề với các bạn đấy, trên đời này lượng thiếu chú ý nhiều
đến nỗi ta bắt buộc phải đong đếm như khi đi nghỉ hè ta không thể cùng lúc
vừa lên núi vừa xuống biển. Ta buộc phải lựa thứ ta thích nhất trong cái sự
thiếu chú ý trên thế gian này mà người ta lúc nào cũng lấy thứ tốt nhất và
được trả giá cao hơn như người phát xít đã tốn hàng triệu triệu người hay
nước Việt Nam. Bởi vậy không phải nhờ một bà Do Thái già ở tầng bảy
không thang máy đã từng khổ sở quá độ để còn được ngó ngàng mà người
ta được nâng lên hạng nhất, còn lâu nhé. Con người ấy, cần phải có hàng
triệu triệu họ mới cảm thấy quan tâm và ta không thể giận họ vì càng nhỏ
thì càng ít được cân đo đong đếm thôi...

Tôi cuộn tròn trên ghế bành và phán như một ông hoàng và điều kỳ

khôi nhất là họ nghe tôi như chưa bao giờ được nghe chuyện tương tự.
Nhưng chính bác sĩ Ramon mới là người khiến tôi thao thao vì cô nàng thì
tôi có cảm giác cô không muốn nghe, đôi lúc cô còn làm động tác như
muốn bịt tai lại. Điều đó làm tôi hơi buồn cười vì dầu gì ta cũng buộc phải
sống.

Bác sĩ Ramon hỏi tôi định ám chỉ điều gì khi nói về cơn đói và tôi bảo

anh ta đấy là khi người ta đói người đói của. Rồi anh muốn biết chúng tôi
sống bằng cách nào kể từ ngày các cô gái điếm không còn cho bọn nhóc
đến ở trọ nữa, nhưng đến đấy tôi trấn an anh ta ngay, tôi bảo lỗ đít là chỗ
thiêng liêng nhất ở đàn ông, madame Rosa đã giải thích điều đó cho tôi từ
lúc tôi còn chưa biết nó dùng cho việc gì. Tôi không tự vận động bằng lỗ
đít, anh ta có thể yên chí. Chúng tôi có một bà bạn, bà Lola, tự vận động
bằng cách giả trang ở công viên Boulogne và bà giúp chúng tôi không biết
đâu mà kể. Nếu tất cả mọi người đều như bà thì thế giới đã khác hẳn và bất
hạnh đã ít hơn nhiều. Bà từng vô địch đấm bốc ở Sénégal rồi mới thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.