CUỘC SỐNG Ở TRƯỚC MẶT - Trang 64

Tôi nằm xuống đất, nhắm mắt lại và làm mấy động tác cơ thể để chết

đi, nhưng nền xi măng lạnh toát và tôi sợ bị nhiễm bệnh. Bản thân tôi quen
nhiều anh chàng tiêm chích nhưng cuộc sống thì tôi không liếm đít nó để
mà hạnh phúc. Tôi không muốn tô son trát phấn cho nó, tôi chả ị vào thì
thôi, chúng tôi không có gì với nhau. Khi nào đủ tuổi thành niên hợp pháp,
tôi có thể sẽ là một tay khủng bố, cướp máy bay, bắt cóc con tin như trên ti
vi, để yêu sách cái gì đó, tôi chưa rõ là gì nhưng sẽ không phải một mẩu
bánh con con. Cái gì đó ra tấm ra miếng, thật. Hiện thời tôi không nói được
với các bạn sẽ đòi cái gì, vì tôi chưa được học một khóa đào tạo chuyên
nghiệp.

Tôi ngồi bệt đít trên nền xi măng mà cướp máy bay và bắt cóc con tin,

họ đi ra tay giơ cao trên đầu và tôi tự hỏi mình sẽ dùng tiền làm gì bởi
không phải cái gì người ta cũng mua được. Tôi sẽ tậu bất động sản cho
madame Rosa để Madame được bình thản chết trong lồng lộng gió khơi
cùng một bộ tóc giả mới toanh. Tôi sẽ gửi bọn con gái đĩ đến những khách
sạn số dách ở Nice, nơi chúng sẽ được che chở khỏi cuộc sống và sau này
có thể thể trở thành nguyên thủ quốc gia đến thăm Paris hay thành viên của
phe đa số tuyên bố hậu thuẫn hay những nhân tố có máu mặt của sự thành
đạt. Tôi có thể sắm một cái ti vi mới mà tôi đã dấm sẵn khi thăm thú các
cửa hàng.

Tôi nghĩ đến tất cả những thứ đó nhưng không hào hứng đánh quả

lắm. Tôi gọi anh hề xanh da trời và chúng tôi nô đùa với nhau hồi lâu. Rồi
tôi viện đến anh trắng, anh ngồi xuống bên tôi và kéo giai điệu lặng im trên
chiếc violon tí hon của mình. Tôi muốn quá hải rồi ở quách hẳn đấy với họ
nhưng lại không thể bỏ madame Rosa chơ vơ giữa đống phân. Chúng tôi
kiếm được một cu người Việt sô cô la sữa thay chỗ cu cậu dạo trước, nó là
đứa con mà một bà da đen người Pháp gốc quần đảo Antilles cố tình đẻ với
một ông tình nhân có mẹ Do Thái và muốn tự mình nuôi nấng vì bà đã biến
chuyện đó thành cả một mối tình si, một chuyện riêng tư. Bà thanh toán
sòng phẳng vì ông N’Da Amédée để lại cho bà đủ tiền để sống đàng hoàng,
ông lấy bốn mươi phần trăm mỗi lượt khách vì đó là một vỉa hè nườm nượp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.