CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Trang 632

cái gì? Ban đầu nếu không phải ngươi đánh loạn, ta sẽ đến cái thế giới này
sao? Tiểu Lôi sẽ bị phong ấn sao? Sẽ bị phạt phải đi theo ta mãi đến khi
giúp ta trở về sao? Ngươi ở đây phát hỏa cái gì, giáng sấm sét cái gì? Ngươi
không đi Linh Sơn cứu Tiểu Lôi còn ở đây đánh chết ta thì được cái gì chứ!
! !”

Gầm rú xong, ta ôm lấy Đại biến thái, từ từ nhắm hai mắt, chờ Lôi Thần

giáng sấm sét xuống.

Mãi vẫn không thấy động tĩnh, mở mắt ra, mây đen đã tản mác đi hết. Ta

cố cũng không làm gì hơn được, nhìn Đại biến thái vẫn hôn mê trong lòng,
chợt nhớ đến viên thuốc cứu mạng sư phụ ban tặng, cuống quít mò tìm
trong người. Mò mẫm hồi lâu cũng không tìm thấy, ta quẹt nước mắt. Tự
nói với chính mình, không được hoảng, không được hoảng, phải suy nghĩ
cho kỹ, viên thuốc đó ta rõ ràng cất ở trong người mà. Không có khả năng
tự nhiên lại biến mất.

Có thể hay không lúc nãy cởi quần áo, đã đánh rơi xuống đất rồi? Nghĩ

tới đây, ta vội vàng để Đại biến thái nằm xuống, quỳ rạp trên đất tìm kiếm
viên thuốc tròn nhỏ. Tầm mắt cứ bị nước mắt nhạt nhòa mơ hồ, ta không
ngừng quẹt lau nước mắt, lục lọi khắp nơi trên mặt đất. Cuối cùng, mò
trong đống quần áo vươn *** trên đất thấy được viên thuốc cứu mạng.

Niềm hy vọng trong lòng lại lần nữa được thổi bùng lên, ta vội vàng bò

lại bên cạnh Đại biến thái, nhét viên thuốc cứu mạng vào miệng hắn.

Không có phản ứng, Đại biến thái căn bản không thể nuốt trôi viên

thuốc cứu mạng, viên thuốc hết lần này đến lần khác từ trong miệng Đại
biến thái chảy ngược ra ngoài. Ta không cam lòng chịu thua, đem viên
thuốc bỏ vào miệng mình sau đó mớm thuốc vào miệng Đại biến thái. Rốt
cuộc cũng thành công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.