CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 14

“Được rồi, mẹ,” tôi nói. “Con sẽ đến đón mẹ, nhưng con cần nói chuyện

với cảnh sát”.

“Ý con là ngài Prick

8*

này?”

8*

Mr Prick: Gã chết tiệt (tiếng lóng).

“Vâng mẹ. Ngài Prick. Con cần nói chuyện với Ngài Prick. Chỉ cần đưa

điện thoại cho ông ấy một lát thôi, sau đó con sẽ đến đón mẹ.”

“Được rồi,” bà nói. “Này, Prick. Joey muốn nói chuyện với ông.”

“Thưa bà Nelson,” viên cảnh sát lên tiếng, “đây là lúc bà cần phải liên

lạc với một luật sư, không phải con trai bà.”

“Này, ông Prick, tôi đã nói là Joey muốn nói chuyện với ông.”

Viên sĩ quan thở dài. “Bà hãy nói với anh ta rằng bà cần nói chuyện với

luật sư. Bà cần tận dụng lúc này để tìm cho mình một vị luật sư”.

“Prick không muốn nói chuyện với con.” Mẹ tôi ợ lên một tiếng vào điện

thoại.

“Mẹ, mẹ hãy nói với ông ấy làm ơn đi.” “Joey, con sẽ…”

“Chết tiệt! Mẹ,” tôi hét lên, “nói với ông ấy rằng hãy làm ơn đi.”

Sau một giây im lặng, “được rồi!”. Mẹ tôi xoay chiếc điện thoại về phía

viên cảnh sát, vì vậy tôi chỉ có thể nghe thấy tiếng bà nói. “Joey nói làm
ơn.”

Sau một lúc ngập ngừng, viên cảnh sát cuối cùng cũng chấp nhận cầm

lấy chiếc điện thoại.

“Xin chào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.