CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 178

“Tôi đã bỏ học. Cho đến khi họ nói rằng tôi cần phải đi học trở lại.”

“Cậu chưa từng nghe tới tướng Sheridan hay Mackenzie sao?” Carl hỏi.

Tater trả lời bằng một cái nhìn rỗng tuếch.

“Thế còn về Custer trước khi ông ta gặp phải một sự cố đáng tiếc tại

Little Bighorn?” Virgil thêm vào.

Chẳng có chút khái niệm nào đọng lại trong tâm trí hắn cả.

Carl nói, “Chà, hãy nói về chuyện này trước khi người phương Tây

chúng ta thắng trận, vẫn còn một nhóm người sống ở đó, và chúng ta có
nhiệm vụ đá đít họ ra khỏi đó.”

“Ừm, vậy đó là những gì chúng ta phải làm ở Việt Nam ư?” Tater hỏi.

“Chà, ngài đại tướng đã ra lệnh chúng ta cần phải mở rộng khu vực bắn

phá tự do,” Virgil nói.

“Vấn đề duy nhất với kế hoạch này là có một ngôi làng - mà chúng ta gọi

nó là Oxbow - chúng ta phải di chuyển ngôi làng đó ra khỏi khu vực bắn
phá tự do. Ý tôi là cậu không thể để ngôi làng đó trong khu vực bắn phá.
Đặc điểm quan trọng của khu vực bắn phá tự do là nó cho phép chúng ta
bắn bất kỳ một vật gì đang di chuyển.”

“Vì vậy chúng ta sẽ phải di chuyển họ ra khỏi đó ư?” Tater hỏi.

“Chúng ta sẽ khuyến khích họ tìm một địa điểm khác cho làng mình,”

Carl nói.

“Cũng giống việc chúng ta làm với người Ấn Độ,” Virgil thêm vào.

Carl hít một hơi cuối cùng từ điếu thuốc trên môi, thả nó vào chiếc hộp

sắt của mình rồi đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.