CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 190

CHƯƠNG

25

C

húng tôi tìm thấy Andy Fisher thông qua một thư mục sinh viên trên

trang Facebook của trường trung học. Andy, giờ đã là một người đàn ông
trưởng thành dưới cái tên Andrew, đã thừa hưởng một công ty bảo hiểm từ
người cha của mình, và điều hành một văn phòng tại khu thương mại phía
đông thung lũng Golden, bang Minnesota. Andrew Fisher trông có vẻ
không già đi là mấy. Mớ tóc trẻ con của ông ta đã biến mất, thay thế bằng
một khoảng hói bao phủ hầu khắp đỉnh đầu, lan rộng từ phía sau gáy lên
phía trước, để lại một vạt tóc mỏng cong queo dọc trên trán như một cọc
hàng rào đã cũ.

Vòng eo quá khổ của ông ta đè nặng lên chiếc thắt lưng da có vẻ như đã

làm việc quá sức, và những quầng thâm dai dẳng đã hằn sâu dưới mắt. Ông
ta ngồi trong một văn phòng ván gỗ rẻ tiền với những bức tường được trang
trí với những giải thưởng câu cá và săn bắn.

Khi chúng tôi bước vào, Andrew bước vào khu vực lễ tân đang trống

hoác để tiếp đón chúng tôi, tay ông ta đưa ra để bắt tay tôi. “Tôi có thể giúp
gì được cho cậu?” Ông ta nói, với sự thích thú của một người bán hàng.
“Không, chờ đã, để tôi đoán xem.”

Ông ta liếc nhìn ra khung kính của chiếc xe Accord đã hoen gỉ của tôi và

mỉm cười.

“Cậu đang muốn tìm mua một chiếc xe hơi mới và cần báo giá bảo

hiểm?”

“Thực ra thì,” tôi nói, “Chúng cháu đang hy vọng ông sẽ nói chuyện với

chúng cháu về Crystal Hagen.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.