CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 200

“Kính ư?” Tôi nói. “Crystal đeo kính ư? Tôi đã nhìn những bức hình

trong phiên tòa. Cô ấy đã không hề đeo kính.”

“Cô ấy thường đeo kính áp tròng. Nhưng mắt cô ấy bị kích ứng, nên sau

đó cô ấy đeo kính có gọng. Và đó là điều kinh khủng khiến cô ấy lo sợ.
Một bên kính của cô ấy đã bị rơi ra trong vụ tai nạn.

Chúng ta đã không nhận ra được điều này mãi cho đến sau này. Cô ấy vơ

lấy cặp kính mắt từ trên sàn sau vụ tai nạn, và chúng ta cứ thế lái xe nhanh
nhất có thể. Ngay khi chúng ta nhận ra một bên kính mắt đã biến mất, đã
quá trễ để quay lại. Chúng ta phải mất khoảng một giờ để quay lại xe của
ta. Ta nảy ra suy nghĩ là phải phá cửa sổ ở bãi xe và làm nó trông giống như
có một ai đó đột nhập và lấy trộm chìa khóa của chiếc GTO. Ngày hôm
sau, câu chuyện này đã được phát lên báo đài và tivi. Đó là một vụ lớn vì
chúng ta đã đâm phải xe cảnh sát.”

“Đó là những gì mà Crystal lo sợ ư?” Tôi hỏi. “Rằng họ sẽ có thể tìm

thấy mắt kính của cô ấy?”

“Không chỉ có vậy,” Andrew nói. “Crystal đã giấu chiếc kính mắt bị vỡ.

Chúng ta dự định sẽ mua một cặp kính mới cho cô ấy và muốn chắc chắn
rằng chúng ta sẽ mua gọng kính giống hệt như chiếc cũ. Nhưng ngày hôm
đó, khi cô ấy gọi cho ta - đúng vào ngày sinh nhật mẹ ta - Crystal nói rằng
kính mắt của cô ấy đã bị mất. Cô ấy nghĩ có ai đó tìm thấy bằng chứng rằng
chúng ta đã ăn trộm chiếc xe, gây ra vụ tai nạn rồi chạy trốn. Đó là lý do tại
sao cô ấy lại lo sợ.”

“Cô ấy đã giấu chiếc kính ở đâu? Ở nhà hay ở trường?” “Thành thật mà

nói, ta không biết. Cô ấy chưa bao giờ nói ra. Cô ấy đã rất lạ lùng sau
chuyện đó, cô ấy buồn bã và xa cách. Cô ấy trông có vẻ như không muốn ở
bên cạnh ta nữa.” Ông ta dừng lại, hít một hơi thật sâu để kiềm chế lại dòng
cảm xúc đang dâng lên trong lồng ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.