CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 88

“Có một vài người tin rằng ông ấy vô tội,” tôi nói, và nghĩ về Virgil.

Collins cụp đôi mắt mình xuống và lắc đầu, tỏ ý gạt bỏ nhận xét của tôi

như thể tôi là một thằng nhóc cả tin.

“Nếu ông ta không làm điều đó, vậy thì ông ta là một đồ khốn tội nghiệp

sao. Cô bé đó được tìm thấy đã chết trong khu nhà kho của ông ta,” ông ấy
nói. “Họ tìm thấy một trong những móng tay của cô bé trên những bậc cầu
thang dẫn tới hiên nhà ông ta.”

“Ông ta đã vặn các móng tay của cô ấy ra sao?” Tôi nói, và bất giác rùng

mình khi nghĩ đến điều đó.

“Đó là bộ móng giả, và đó là một trong những chiếc móng tay làm bằng

acrylic. Cô bé đã có bộ móng giả đó trong lần đầu tham gia ngày hội trường
một vài tuần trước đó. Các công tố viên cho rằng nó đã bị vỡ ra khi ông ta
kéo cơ thể đã chết của cô bé vào nhà kho của mình.”

“Ông có tin rằng Carl đã giết cô bé ấy?”

“Chẳng có ai khác đáng khả nghi cả,” ông ấy tiếp tục. “Iverson đơn giản

chỉ nói rằng ông ta đã không làm chuyện đó, nhưng cùng lúc đó, ông ta nói
rằng mình đã quá say xỉn để nhớ bất cứ việc gì đêm hôm đó. Nó liên quan
đến đạo luật Occam .”

“Đạo luật Occam?”

“Đó là một nguyên tắc quy định rằng tất cả mọi thứ phải được công

bằng, kết luận đơn giản nhất thường đúng. Tội phạm như giết người hiếm
khi xảo quyệt, và hầu hết những kẻ giết người thì thường không thông
minh. Cậu đã gặp ông ta chưa?”

“Ai cơ? Carl ạ? Vâng, ông ấy đã ký vào giấy biên nhận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.