CUỘC THÁM HIỂM VÀO LÒNG ĐẤT - Trang 124

- Ăn uống để lấy lại sức!
Thấy tôi và Hans nhìn nhau với vẻ lo sợ, giáo sư bỗng chợt hiểu. Ông

quát lên:

- Sao! Mất hết lương thực rồi à?
- Đúng vậy! Tất cả chỉ còn có một miếng thịt khô và mười cái bánh!

Liệu chúng ta có thể thoát chết được không?

Giáo sư im lặng không trả lời!
Một giờ trôi qua. Cả ba chúng tôi đều đói nhưng không ai đụng đến chỗ

thức ăn còn sót lại. Chiếc bè vẫn dâng lên rất nhanh. Có điều là càng lên,
chúng tôi càng thấy nóng ghê gớm. Nhiệt độ xung quanh phải đến bốn
mươi độ C.

Tại sao lại có sự tăng nhiệt độ như vậy nhỉ? Đến nay mọi sự việc đều có

vẻ đúng với lý thuyết của ông Davy và của giáo sư Lidenbrock, những tình
trạng đặc biệt đã làm sai lạc hết quy luật chung của tự nhiên, đã tạo cho
chúng tôi một nhiệt độ điều hòa ở gần với lò lửa trung tâm!

Phải chăng mảng đang đưa đoàn thám hiểm vào nơi có nhiệt độ khủng

khiếp đang nung đá thành nước? Tôi thông báo điều đáng sợ ấy với giáo sư,
nhưng chú tôi chỉ nhún vai không nói gì.

Trong khi đó nhiệt độ vẫn cứ tăng. Rồi cả ba chúng tôi đều phải cởi áo

khoác ra.

- Vách đá nóng khủng khiếp!
Ngay lúc đó bàn tay tôi vô tình chạm vào mặt nước và rụt về thật nhanh.
- Nước cũng muốn sôi kìa! – tôi kêu lên.
Một sự ghê sợ dai dẳng không gì cưỡng nổi bỗng xâm chiếm tâm hồn

tôi. Tôi linh cảm một tai biến rùng rợn sắp tới, ngoài trí tưởng tượng của
con người. Thoạt đầu chỉ là một ý nghĩ lơ mờ, nhưng dần dần nó được định
hình, rồi bám chặt lấy suy nghĩ của tôi. Tôi nhận ra những lớp đá hoa cương
bắt đầu lay động. Nhiệt độ càng ngày càng tăng đang hừng hực khắp
khoảng không gian nhỏ hẹp của cái giếng này. Tôi quyết định lấy địa bàn ra
xem.

Nhưng hình như nó cũng điên lên! Kim của nó chỉ loạn xạ từ hướng này

sang hướng khác. Tôi biết rất rõ rằng tác động của từ trường dưới lòng đất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.