CUỘC THÁM HIỂM VÀO LÒNG ĐẤT - Trang 26

- Cái gì hả, Grauben?
- Em thấy chuyện du lịch sắp tới của anh có vẻ thú vị đấy!
Thú thật, khi nghe những lời nói đó của Grauben tôi muốn nhảy dựng

lên. Nhưng cô vẫn nhỏ nhẹ nói tiếp:

- Anh Axel, thế mới xứng đáng là cháu một nhà bác học chứ danh chứ!

Người đàn ông tự khẳng định mình bằng một câu chuyện vĩ đại quả là một
điều hay!

- Em nói sao? Em nghĩ là anh phải tham gia vào cuộc thám hiểm này

sao?

- Phải, Axel ạ. Nếu một đứa con gái yếu đuối như em mà không làm

vướng chân ai thì chắc chắn anh cũng tình nguyện theo anh và chú
Lidenbrock ngay!

- Em nói thật sao?
- Thật chứ!
Thật khó mà hiểu được tâm hồn phụ nữ. Khi thì họ là những con người

nhút nhát, yếu đuối nhất, cũng có khi họ lại là những con người dũng cảm
vô song. Cô gái này đang khuyến khích tôi tham gia vào chuyến thám hiểm
điên rồ này mặc dù rất yêu tôi! Nói thật tôi cũng cảm thấy xấu hổ.

- Grauben này, - tôi hỏi để chữa thẹn – để rồi xem ngày mai em có còn

nói vậy nữa không nhé!

- Ngày mai em cũng sẽ nói y hệt như ngày hôm nay.
Thế rồi chúng tôi lại lặng lẽ nắm tay nhau bước đi. Tôi quá mệt mỏi với

những chuyện xảy ra trong ngày. Tôi thầm nghĩ:

“Từ nay đến cuối tháng bảy cũng còn lâu, thế nào cũng sẽ xảy ra những

biến cố khiến chú tôi phải từ bỏ ý định muốn chu du dưới lòng đất ấy.”

Khi chúng tôi về đến nhà, trời đã bắt đầu tối. Tôi tưởng sẽ thấy nhà cửa

yên ắng, chú tôi sẽ lên giường ngủ như mọi khi và dì Marthe đã quét dọn
xong phòng ăn, nào ngờ lại thấy giáo sư đang la hét, hối hả giữa một đám
người khuân vác đang dỡ xuống lối đi các hàng hóa gì đó, và dì Marthe
đang bối rối vì không biết xếp chúng vào chỗ nào. Trông thấy tôi từ xa, chú
tôi đã hét to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.