CUỘC THÁM HIỂM VÀO LÒNG ĐẤT - Trang 92

Bỗng một tiếng động dữ dội đập vào vai tôi. Tiếng động ấy rền vang như

tiếng sấm và mất hút dần ở nơi sâu thẳm xa xôi của đường hầm.

Tiếng động này từ đâu vẳng đến? Phải chăng do một hiện tượng nào đó

xảy ra trong lòng trái đất: do một vụ nổ khí đốt hay do một tầng đất đá sụt
lở?

Tôi lắng nghe xem tiếng động ấy có vẳng lại lần nữa không, nhưng mười

lăm phút trôi qua, ngoài tiếng đập của trái tim, hành lang tối om này vẫn im
lặng. Bỗng vô tình áp má sát vách đá, tôi bắt gặp những lời nói loáng
thoáng rất xa. Tôi giật thót mình. Đầu tiên tôi cho rằng chỉ là ảo giác nhưng
đến khi nín thở, lắng nghe, tôi xác định đúng có tiếng người đang nói.
Nhưng do đuối sức quá tôi không phân biệt được!

Dấn thêm mấy bước nữa men theo vách, tôi nhận thấy âm thanh vẳng

đến có vẻ to và rõ hơn. Trong những lời như thầm thì ấy, từ ngữ “Jorlorad”
được nhắc đi nhắc lại bằng giọng rất đau thương. Đúng là giáo sư va Hans
đang nói chuyện với nhau! Còn ai ở độ sâu ba mươi dặm dưới lòng đất này
nữa nếu không phải là họ! Tôi bèn hét lên:

- Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Tôi tin rằng thế nào họ cũng nghe thấy tiếng tôi gọi và đáp lại.
Bỗng tôi nghe thấy giáo sư gọi tôi, đúng tiếng của giáo sư. Tôi chợt hiểu

là giáo sư cùng Hans đang tìm tôi, đang nói chuyện với nhau về tôi, và bức
tường đá hoa cương này có tác dụng truyền âm đi rất xa. Phải nhanh chóng
kéo họ lại, rời xa bức vách này thì nguy to! Tôi bèn áp sát vách đá và gọi
thật to:

- Chú Lidenbrock!
Gọi xong tôi hồi hộp ngóng chờ tiếng giáo sư trả lời.
Sao âm thanh lại có thể truyền đi chậm chạp như vậy nhỉ? Độ đậm đặc

của những lớp khí chỉ làm tăng cường độ chứ không làm tăng vận tốc của
âm thanh! Cuối cùng những lời nói sau đây vẳng đến tai tôi:

- Axel! Phải cháu đấy không?
………………………………………..
- Cháu đây! Cháu đây! – tôi hớn hở.
………………………………………..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.