CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 129

được thế thôi, thành ra cái duyên của cô gái không hẳn như của riêng, mà là
một thụ đắc có ích, như thể học thêm Pháp văn vậy.

Dù sao, trong taxi cô gái cứ ngồi quan sát Nicole và tự so sánh với

Nicole. Ái tình lãng mạn nhất có thể tìm thấy đủ mọi thỏa mãn nơi thân
hình hoàn hảo, nơi cái miệng tế nhị, khi thì mỉm lại, khi thì hé mở và luôn
luôn như chờ đợi. Nicole hồi xưa là một cô gái rất xinh đẹp, bây giờ thì
thiếu phụ vẫn tiếp tục giữ một sắc đẹp, và ngay tới mai sau, khi làn da bắt
đầu căng trên đôi gò má cao, cơ cấu, những yếu tố căn bản của gương mặt
vẫn giữ được nguyên vẹn. Thiếu phụ trước kia là một người Saxon tóc vàng
với nước da trắng, nhưng bây giờ còn đẹp hơn nữa khi mái tóc đã ngả màu
sậm và không còn là một áng mây phơ phất, mái tóc còn đẹp hơn cô gái
nữa.

Rosemary chỉ tay một ngôi nhà ở đường Saints-Pères nói:

“Hồi xưa chúng tôi ở đây.

- Ồ, thế hả? Hồi tôi mới mười hai, má tôi, Baby và tôi cũng đã ở đó một

mùa đông.”

Thiếu phụ chỉ một khách sạn ở mé bên kia đường. Hai mặt tiền nhà phản

chiếu vẻ xám đen.

Nicole nói tiếp:

“Hồi đó chúng tôi mới cất ngôi nhà ở Lake Forest và phải chi tiêu tằn

tiện. Ít nhất Baby, tôi và bà vú là lo dè sẻn, còn má tôi vẫn đi du lịch.

Rosemary hiểu rằng tằn tiện không cùng một ý nghĩa đối với hai gia đình

nhưng cũng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.