CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 186

hơn. Rất ít có khuynh hướng nhân nhượng đối với chính mình, Dick không
bằng lòng mình trong lúc này và cố tình tự che mắt với hy vọng Nicole
không nghi ngờ mình có một chút nào bị kích thích do Rosemary. Nhưng y
không dám tin chắc y vậy. Đêm hôm qua, tại rạp hát, Nicole đã nói tới
Rosemary như một đứa trẻ.

Bộ ba tái họp vào lúc ăn trưa, ở tầng dưới, trong một không khí êm dịu:

phòng trải thảm, những người hầu bàn qua lại không một tiếng động, không
có bước chân lanh lẹ và hiên ngang như những người hầu bàn đã dọn cho
họ ăn tại nhiều nơi khác trong những bữa tối trước. Tại đây chỉ thấy có
những gia đình người Mỹ chăm chú ngó những gia đình khác cũng người
Mỹ, và cố gắng làm quen với nhau.

Tại bàn gần đó có một nhóm người mà bộ ba của Dick không sao liệt

hạng được. Nhóm đó gồm một thanh niên hay nói, phảng phất lối thư ký
“xin ngài làm ơn nhắc lại cho” và một bày phụ nữ không trẻ không già và
dường như không thuộc một giai tầng xa hội nào rõ rệt. Tuy vậy nhóm đó
có vẻ một đoàn thể thống nhất hơn, chẳng hạn như, một nhóm các bà vợ tụ
họp trong khi các ông chồng tham dự một hội nghị. Quá trình đó rõ ràng “là
một” hơn bất kỳ nhóm du khách nào.

Linh tính khiến cho Dick giữ lại trên môi câu nói diễn đã thành hình.

Dick hỏi người hầu bàn để biết nhóm người đó là những người nào.

Người hầu bàn nói:

“Đó là những người trong tổ chức ngôi sao vàng.”

Lớn tiếng, và cũng hạ thấp giọng nữa, mấy người cùng la lên. Rosemary

hai mắt răng rưng lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.