CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 19

lối bơi crawl bốn thì không được đều tay lắm. Nước nhẹ nhàng lướt bên
mình cô gái, làm dịu bớt ánh nắng quá gay gắt len lỏi trong tóc, trong
những nếp nhăn trên người. Cô gái đắm mình dưới nước một cách khoan
khoái. Khi tới chiếc bè nổi cô gái đã gần hết hơi; một người đàn bà nước da
sạm nắng và hai hàm răng rất trắng ngó cô gái bơi tới. Rosemary chợt
ngượng nghịu vì thân mình còn quá trắng, bèn thả nổi ngửa để trở lại bãi.
Khi cô gái từ dưới nước lên, người đàn ông có bộ ngực lông lá, trên tay vẫn
cầm chai rượu liền bắt chuyện:

“Cô có biết không, hình như có cá mập ở bên ngoài chiếc bè nổi”.

Quốc tịch của người đó không rõ rệt, nhưng ông ta nói tiếng Anh, cố ý

nói chậm như kiểu ở Ðại học Oxford.

Người đó nói tiếp:

“Hôm qua cá mập ăn thịt hai thủy thủ người Anh trong hạm đội ở vịnh

Juan đó.”

Rosemary la lên:

- Ghê quá?

- Chúng kéo tới để đớp những đồ thừa trên tầu liệng xuống biển.

Tia mắt trở lên lạnh lùng, tỏ rõ chỉ có ý muốn báo trước cho cô gái biết

như vậy, rồi người đó tránh đi vài bước và tự rót một ly khác.

Rosemary nhận thấy, cô thích thú đôi chút, mọi người ở chung quanh đều

để ý tới mình nhân cuộc trao đổi mấy câu vừa qua, đưa mắt kiếm một chỗ
ngồi. Rõ ràng mỗi gia đình đều cảm thấy có quyền trên khu bãi cỏ cấm cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.