CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 216

Bằng giọng nói trầm trầm cổ hữu, Franz tiếp:

“Lẽ dĩ nhiên tôi có đọc những bức thư đầu. Khi bắt đầu xảy ra có thay

đổi, tôi vì tế nhị đã không tiếp tục mở thư ra nữa. Quả tình đã trở thành
trường hợp của anh.

Dick hỏi:

- Thế cô ta có khá không?

- Hoàn toàn khá. Chính tôi được cử phụ trách trông nom cho cô ta, cũng

như hầu hết những bịnh nhân người Anh và người Mỹ khác. Họ gọi tôi là
bác sĩ Gregory.

Dick nói:

- Về phần cô gái đó, tôi cần phải giải thích với anh. Tôi mới gặp cô ta có

một lần, đó là một sự kiện rõ rệt, hôm tôi tới đây chào từ biệt anh trước khi
đi Pháp. Bữa đó lần đầu tiên tôi bận quân phục, tôi có cảm tưởng như đi dự
một buổi hội có hóa trang. Tôi chào đến cả những chú lính quèn.

- Tại sao hôm nay anh không bận quân phục như vậy?

- Ô hay, tôi được giải ngũ đã ba tuần nay. Đó, tôi tình cờ gặp cô gái đó.

Khi chia tay với anh, tôi đi về phía căn nhà trông ra hồ, đề kiếm chiếc xe
đạp tôi để tại đó.

- Phải rồi, đó là khu “Đặng ba hương”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.