CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 219

Cho tới đó rất dễ nhận thấy giọng điệu, đó là thứ giọng điệu thường gặp

trong những tập thư dí dỏm và tình cảm của Daddy Long Legs và của
Molly Makebelieve, rất nổi tiếng ở Mỹ. Nhưng sự giống nhau chỉ đến đó
thôi.

Những bức thư có thể chia ra hai loại; loại thứ nhất, cho tới gần lúc đình

chiến, có một tính cách bệnh lý rõ rệt, trong khi loại thứ hai, từ đình chiến
cho tới bây giờ, phản ánh một tình trạng hoàn toàn bình thường và một thể
chất đang độ phát triển. Những thư đó, trong những tháng cuối cùng buồn
nản ở Bar-sur-Aube, Dick đã mong đợi rất nhiều. Nhưng, ngay từ khi đọc
những lá thư đầu, Dick đã đoán thấy nhiều chi tiết mà Franz không nghi
ngờ đến.

Thưa Đại úy,

Tôi thấy ông rất đẹp trai bữa tôi gặp ông trong bộ quân phục. Rồi tôi tự

nhủ: “Ta đếch cần!” Bằng tiếng Pháp và tiếng Đức. Ông cũng có cho rằng
tôi cũng xinh đẹp, nhưng chuyện đó đã xảy ra với tôi từ trước rồi và tôi đã
phải chịu đựng rất lâu. Nếu ông trở lại đây với thái độ tầm thường và đáng
kết tội đó, không hề giống chút nào với những gì người ta đã dạy tôi nên
gán cho ý tưởng một người lịch sự, mong rằng khi đó mong có ông trời sẽ
gặp ông. Tuy vậy trông ông có vẻ bình tĩnh hơn những người khác, dịu
dàng như là một con mèo lớn. Tôi bỗng trở nên thích…

(2)

Nhưng cậu trai có vẻ nhút nhát đôi chút như con gái. Ông có phải một

người như vậy không? Chắc phải có người như vậy ở đâu đây. Xin ông tha
lỗi cho những gì tôi viết, đây là lá thư thứ ba tôi viết cho ông và tôi phải vội
gửi đi ngay chứ không sẽ chẳng bao giờ gửi đi được nữa. Tôi cũng suy nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.