CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 272

Một lần nữa Nicole và Marmora cùng cười, trông rất thân mật trẻ con.

Dick hỏi:

- Cô đi tới đâu?

- Caux. Còn ông cũng tới đó chứ?

Nicole đưa mắt ngó bộ quần áo của Dick.

- Có phải chiếc xe máy của ông họ để phía trước kia không?

- Đúng. Tôi sẽ trở xuống vùng duyên hải ngày thứ hai.

- Ông đèo tôi ngồi trên tay xe nhé? Ông có chịu như vậy không? Thật

tình như vậy đó… nếu được như vậy thì thích nhất không gì bằng!

Marmora phản đối:

“Nhưng tôi, tôi sẽ bồng cô trên tay. Tôi sẽ đưa cô đi trên xe trượt có

bánh, hoặc tôi liệng cô xuống dưới kia, cô sẽ bay lượn như cái lông chim.”

Nicole có vẻ sung sướng thích thú… Là một cái lông chim, chứ không

phải một cục chì… bay lượn, và không cần ai lôi kéo đi! Cứ ngắm cô gái
cũng đủ như một phong cảnh, khi thì khiêm nhượng, đứng đắn, khi thì điệu
bộ, thân mật, làm điệu. Và cũng đôi khi bóng tối phủ xuống cô gái, khi đó
sự trang nghiêm của nỗi khổ trước kia bao trùm lấy cô gái cho tới đầu ngón
tay. Dick ao ước được xa cô gái, sợ rằng sẽ nhắc nhớ cho cô gái tới cái thế
giới đã để lại sau lưng. Dick quyết định sẽ không cùng trọ một khách sạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.