CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 298

những tội lỗi mà đầu óc bọn đàn ông bịa ra thí dụ như tội “tàn nhẫn”.
Chừng nào mà trò chơi ái tình và đau khổ còn tiếp diễn trong những chừng
mực chấp nhận được, bà Speers có thể đứng ngoài mà ngắm thản nhiên
không thua những hoạn quan. Bà ta không trù tính cả đến trường hợp
Rosemary “bị tai họa” hoặc giả bà ta đã chắc rằng chuyện đó không thể xảy
ra chăng?

“Nếu những lời bà nói là đúng, tôi không tin vụ đó đã không gây một tai

hại nào cho cô ta hết.”

Y giữ cho tới cùng điều tự phụ rằng có thể nghĩ tới Rosemary một cách

khách quan, nói tiếp:

“Cô ta đã vượt quá điều đó. Thiếu gì những giai đoạn quan trọng trong

đời đã khởi đầu một cách tình cờ.

Bà Speers nhấn mạnh:

- Vụ này đâu có bất ngờ. Ông đã là người đàn ông thứ nhất, ông là một

lý tưởng đối với nó. Thư nào viết về nó cũng nói như vậy.

- Cô ta là một người rất lễ độ…

- Ông và Rosemary là hai người lễ độ nhất đời tôi từng được gặp: Nhưng

những điều đó nói ra đều do lòng chân thành.

- Sự lễ độ của tôi đã do tim tôi xúi bảo.”

Điều đó đúng một phần nào. Dick đã học được của ông bố những cung

cách lễ phép hơi quá đáng của người thanh niên Mỹ tại các tiểu bang miền
Nam lên miền Bắc sau cuộc nội chiến. Thường họ dùng tới những lễ phép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.