CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 395

- Tôi yêu La Mã. Tại sao ông không đi coi đua ngựa?

- Tôi không thích đua ngựa.

- Nhưng hết thảy các bà các cô đều tới đó.

- Tôi cảm thấy chẳng thích một thứ gì ở đây hết. Tôi yêu nước Pháp nơi

mỗi người đều tưởng mình là Napoléon. Ở đây mỗi người đều cho mình là
chúa Kitô.”

Tới khách sạn Bonbonieri hai người vào một quán rượu. Một dàn nhạc ơ

thờ đang chờ một bản tango, có chừng hơn một chục cặp đang lượn trên
sàn nhảy, đi những bước khó khăn và huyênh hoang khiến cho những con
mắt Mỹ phải xốn xang. Một bày rất đông người hầu không cho quán có thể
đông khách, dù có mấy người ưa hoạt động bước vô cũng không đổi khác
được. Không khí nặng nề khiến nghĩ tới một sự chờ đợi chi đó, chẳng hạn
như sắp sửa xảy ra một vụ mất thăng bằng, ngăn những người đang khiêu
vũ lại, hay ngăn hẳn bóng đêm. Không khí đó khiến cho người khách dễ
cảm tin chắc, cho dù có mất công bao nhiêu, rằng điều muốn tìm sẽ không
thể tìm thấy ở đây.

Đối với Dick điều đó tuyệt đối chắc chắn. Dick ngó ra chung quanh, hy

vọng tia mắt sẽ níu được chút gì đáng lưu ý để khỏi phải hoạt động dùng óc
tưởng tượng cho trôi qua một giờ. Nhưng chẳng có chi hết, lát sau y quay
lại với Collis. Y đã nói cho Collis nghe một vài ý tưởng của mình về lúc
này, nhưng Dick buồn chán nhận thấy người đối diện ít trí nhớ và ít chú ý
quá độ. Chỉ nửa giờ đồng hồ với Collis Dick có cảm tưởng bị vi phạm tới
năng lực của chính y…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.