CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 478

- Nhưng, chung quy… (y cả cười), ngay trong Anh văn, tôi vẫn can đảm,

anh hùng, vân vân…

Nicole làm bộ ngất người vì ngưỡng mộ, nhưng Tommy không để cho bị

lúng túng. Y nói:

“Tôi chỉ biết những gì người ta thấy trong phim ảnh.

- Thực tế có giống với phim ảnh không?

- Phim ảnh không đến nỗi tệ. Chẳng hạn như Ronald Colman. Chị có coi

hẳn trách nhiệm những phim về đoàn quân ở Bắc Phi không? Không đến
nỗi dở đâu.

- Được lắm. Từ nay về sau mỗi lần đi coi chiếu bóng, tôi sẽ nghĩ rằng

anh cũng loay hoay trong những cuộc phiêu lưu tương tự.”

Vừa nói chuyện Nicole vừa nhận thấy một thiếu phụ xinh đẹp, bé nhỏ,

với mái tóc hung bạc tuyệt mỹ, gần như xanh lục dưới ánh sáng trong
thuyền, ngồi phía bên kia Tommy và có thể hoặc nói chuyện với Tommy và
Nicole hoặc nói chuyện với những người ngồi kế bên về phía bên kia. Rõ
ràng thiếu phụ đang độc chiếm Tommy, vì bây giờ phải bỏ đi ngang trên
boong ra nơi khác thiếu phụ rất lấy làm bực bội.

Tommy không hẳn đùa cợt không hẳn không, bình thản nói:

“Chung quy tôi vẫn là một người anh hùng. Can đảm của tôi hung dữ

lắm, phần nào như của con sư tử, phần nào như của một người nghiện
rượu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.